SÁT THỦ BÓNG ĐÊM - Trang 167

"Chú e là không được", tôi nói. "Nhưng chú đã mang cho cháu một

kho báu vì vậy cháu sẽ không cần đi đâu hết." Tôi đưa cho con bé một
thanh Necco

(một loại bánh tròn nhỏ, nhiều chiếc xếp thành 1 thanh)

- đơn vị tiền tệ bí mật của

chúng tôi. Nó sẽ chia đều với Cody, khi đã khuất tầm nhìn của tất cả các
con mắt tò mò. "Bây giờ, những đứa trẻ này", tôi nói. Chúng nhìn tôi chờ
đợi. Nhưng chính lúc đó, tôi bị mắc kẹt, tất cả dây thần kinh đều háo hức
muốn biết câu trả lời nhưng tôi không biết phải bắt đầu hỏi gì hay thậm chí
hỏi như thế nào. Tôi không thể nói, "Nhân tiện, Cody, chú đang nghĩ không
biết có phải cháu muốn giết chết thứ gì đó không ?". Tất nhiên đó chính xác
là những gì tôi muốn biết, nhưng nó có vẻ không giống như những điều bạn
có thể nói với một đứa trẻ, đặc biệt là Cody - người thường chẳng bao giờ
nói gì.

Tuy vậy, chị gái nó, Astor, dường như thường nói hộ nó. Những áp

lực của thời thơ ấu từng sống cùng một người cha yêu bạo lực đã tạo ra một
mối quan hệ cộng sinh gần đến nỗi khi thằng bé uống nước ngọt, con bé sẽ
ợ. Bất cứ điều gì xảy ra bên trong Cody, Astor đều có thể thể hiện thay.

"Chú có thể hỏi một chuyện nghiêm túc không ?", tôi nói, và chúng

trao đổi một cái nhìn chứa toàn bộ cuộc trò chuyện mà không ai có thể hiểu
được. Sau đó, chúng gật đầu với tôi, gần như cùng lúc, như thể đầu chúng
được gắn với nhau trên một cây gậy bi lắc.

"Con chó của hàng xóm", tôi nói.
"Đã nói với chú rồi mà", Cody nói.
"Nó luôn bới thùng rác", Astor nói. "Và ị trong sân nhà chúng cháu.

Nicky đã cố khiến nó cắn chúng cháu."

"Vì vậy, Cody đã chăm sóc nó ?", tôi hỏi.
"Cody chỉ là một cậu bé", Astor nói. "Nó thích làm những thứ đó.

Cháu chỉ đứng xem thôi. Chú sẽ nói với mẹ cháu à ?"

Chính nó. Nó thích làm những thứ đó. Tôi nhìn hai đứa, chúng cũng

nhìn tôi với vẻ mặt chẳng có gì lo lắng hơn việc chúng vừa nói thích kem
vani hơn dâu tây. "Chú sẽ không nói với mẹ các cháu", tôi nói. "Nhưng các
cháu cũng không được nói chuyện này với bất cứ ai khác trên thế giới,
không bao giờ. Ba chúng ta biết, không ai khác, hiểu không ?"

"Vâng", Astor nói, liếc nhìn em trai mình. "Nhưng tại sao, chú Dexter

?"

"Hầu hết mọi người sẽ không hiểu", tôi nói. "Ngay cả mẹ các cháu."
"Chú hiểu", Cody nói bằng giọng khàn khàn gần như thì thầm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.