SÁT THỦ TOKYO - Trang 100

Máy nhắn tin của tôi rung lên. Tôi tìm một chiếc điện thoại công

cộng và bấm số điện thoại hiện lên trên đó.

Đó là Benny. Sau vài câu mật khẩu quen thuộc, hắn nói, “Lại có

việc cho anh đây, nếu anh muốn làm.”

“Tại sao anh lại liên lạc với tôi bằng cách này?” Tôi hỏi, nghĩa là

tại sao không dùng diễn đàn chuyên đề.

“Vì thời gian rất gấp. Anh có hứng thú không?”
“Tôi chưa bao giờ từ chối công việc.”
“Anh sẽ phải bẻ cong một trong ba quy tắc của anh trong vụ này.

Nếu nhận lời, anh sẽ được thưởng thêm một khoản.”

“Nói đi. Tôi đang nghe đây.”
“Đối tượng lần này là một phụ nữ. Một nghệ sĩ chơi nhạc jazz.”
Một khoảng im lặng kéo dài.
“Anh còn ở đó không?” Hắn nói.
“Vẫn đang nghe đây.”
“Nếu muốn biết chi tiết, anh biết phải tìm chúng ở đâu rồi đấy.”
“Tên gì?”
“Không nói qua điện thoại được.”
Lại một khoảng lặng khác.
Hắn hắng giọng. “Thôi được. Trùng tên với vụ vừa rồi. Có liên

quan đến nhau. Điều đó có quan trọng không?”

“Không hẳn.”
“Anh muốn làm chứ?”
“Có lẽ là không.”
“Anh sẽ nhận được một khoản tiền thưởng đáng kể nếu anh muốn

làm.”

“Bao nhiêu?”
“Anh biết phải tìm các chi tiết ở đâu mà.”
“Tôi sẽ xem xét.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.