SÁT THỦ TOKYO - Trang 194

Khốn kiếp. Vậy mà tôi cứ chắc mẩm cảm giác của mình là đúng.
Tôi sẽ phải mua một thứ gì đó để hoàn tất trò vờ vĩnh này. Rõ

ràng tôi là một người mua hàng sành sỏi, đang tìm kiếm một thứ đặc
biệt.

“Ông có thể chọn cho tôi một giỏ hoa quả để làm quà biếu

không?” Tôi hỏi chủ cửa hàng. “Có lẽ khoảng sáu quả khác nhau, bao
gồm một quả dưa vàng nhỏ.”

Kashikomarimashita

*

” ông ta trả lời với nụ cười uể oải.

Khi ông ta bắt đầu đi quanh cửa hàng, cẩn thận lựa chọn từng loại

quả để tập hợp thành một giỏ quà, tôi tiếp tục việc tìm kiếm. Trong
khoảng thời gian năm phút khi chủ cửa hàng mải thực hiện yêu cầu
của tôi, tôi có thể kiểm tra mọi vị trí mà Kawamura sẽ tiếp cận sáng
hôm đó. Nhưng vô ích.

Chủ cửa hàng sắp xong việc. Ông ta lấy ra một sợi ruy băng có

vân gợn sóng màu xanh lá cây và quấn nó hai lần quanh cái hộp mà
ông ta đã dùng, và cuối cùng thắt nó lại theo hình nơ bướm đơn giản.
Đó thực sự là một món quà đẹp. Có lẽ Midori sẽ thích nó.

Tôi lấy ra ít tiền mặt và đưa cho ông ta. Mày đang hi vọng gì

chứ? Tôi nghĩ. Kawamura sẽ không có thời gian để giấu nó thật kĩ.
Cho dù ông ta có làm được thì đến giờ phút này hẳn đã có người phát
hiện ra nó rối.

Hẳn là đã có người phát hiện ra nó.
Ông ta đang đếm tiền lẻ để trả lại tôi với tác phong rề rà giống

như lúc ông ta sắp xếp giỏ hoa quả. Đúng là một người cẩn thận. Ngăn
nắp.

Tôi đợi ông ta làm xong, rồi nói bằng tiếng Nhật, “Xin lỗi. Tôi

biết chuyện này khó có thể xảy ra, nhưng một người bạn của tôi đã bị
mất một cái đĩa CD ở đây khoảng hơn một tuần trước và nhờ tôi kiểm
tra xem có ai thấy nó không. Khả năng này khó xảy ra đến mức tôi
ngại không dám hỏi, nhưng...”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.