SÁT THỦ TOKYO - Trang 56

5

TỪ EBISU tôi bắt tuyến Hibiya về ga Hibiya, ở đó tôi sẽ chuyển sang
tuyến Mita và về nhà. Tuy nhiên, tôi không bao giờ đổi tàu một cách
trực tiếp, và tôi ra khỏi nhà ga để thực hiện một LPT trước đã.

Tôi ghé vào cửa hàng âm nhạc Tsutaya và len qua mấy cô bé đua

đòi trang phục lôi thôi lếch thếch đang nghe những bản nhạc pop mới
nhất của Nhật trên những chiếc tai nghe mà cửa hàng cung cấp, đầu
lắc lư theo tiếng nhạc. Dạo bước đến cuối cửa hàng, chốc chốc tôi lại
dừng lại nhìn những chiếc CD trên những cái giá đối diện với cửa ra
vào, liếc lên phía trên để xem có ai đang đi theo sau tôi không.

Tôi xem lướt qua dãy nhạc cổ điển, rồi chuyển sang dãy nhạc

jazz. Theo thôi thúc, tôi kiểm tra xem Midori có đĩa CD nào không.
Cô ấy có: Another time. Trên bìa đĩa là hình ảnh cô ấy đang đứng dưới
một ngọn đèn đường ở một nơi có vẻ là một trong những khu vực tồi
tàn của Shinjuku, tay khoanh trước ngực, khuôn mặt quay nghiêng
trong bóng tối. Tôi không biết công ty thu âm này - nó vẫn còn chưa
có tiếng tăm. Cô ấy chưa nổi tiếng, nhưng tôi tin rằng Mama nói đúng,
cô ấy sẽ trở thành một ngôi sao.

Tôi định trả nó về vị trí cũ trên giá, rồi lại nghĩ, Chúa ơi, đó chỉ

là âm nhạc. Nếu mày thích, hãy mua nó. Song, một nhân viên thu ngân
có thể nhớ được điều này. Vì vậy tôi lựa thêm một tuyển tập nhạc jazz
không lời của một nghệ sĩ khác và vài bản concerto của Bach trên
đường đến quầy thanh toán. Chọn một nhân viên thu ngân có vẻ căng
thẳng, với một hàng dài khách hàng đang chờ đợi. Thanh toán bằng
tiền mặt. Tất cả những gì anh chàng này sẽ nhớ là ai đó đã mua một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.