SAU CƠN ĐỘNG ĐẤT - Trang 192

- "Thêm vào đấy, ai mà nghĩ được rằng một chàng trai trẻ lái xe ngoại,

trông đàng hoàng đứng đắn thế kia mà lại đi đốt nhà kho đâu, phải thế
không?"

Chàng mỉm cười gật đầu: -"Đúng thế đấy".

- "Mà cô ấy có biết chuyện này không?"

- "Cô ấy không biết gì cả đâu. Chuyện này em đâu có nói với ai".

- "Vậy sao cậu lại nói với tôi?"

Chàng giương thẳng mấy ngón tay của bàn tay trái ra, xoa lên má.

Những cọng râu dấy lên tiếng lạo xạo nho nhỏ.

- "Em nghĩ anh là người viết tiểu thuyết, hẳn là rành những mô thức

hành động của con người. Thêm vào đấy, tiểu thuyết gia hẳn là người trước
khi phê phán sự việc gì, cũng thưởng ngoạn sự việc ấy như chính nó. Thế
nên mới nói với anh đấy".

Tôi gắng suy nghĩ về điều chàng nói một hồi. Có vẻ hợp lý. Tôi nói:

- "Chắc là cậu nghĩ đến các tác giả hạng nhất rồi".

Chàng cười lớn như vừa nghe chuyện khôi hài:

- "Nói thế này có lẽ nghe kỳ lạ lắm". Chàng vươn hai tay ra trước mặt,

vỗ vào nhau. -"Trên thế gian này có rất nhiều nhà kho có lẽ đang chờ tay
em đốt đi. Thứ nhà kho dựng lên lẻ loi ở bờ biển, nhà kho trơ trọi ngoài
đồng trống, ... đủ loại nhà kho ấy. Chỉ cần 15 phút là tiêu bén đi ngay. Cứ
như là ngay từ ban sơ đã chẳng có gì ở chỗ ấy. Chẳng có ai buồn tiếc gì cả.
Chỉ có biến mất tiêu trong khoảnh khắc. Chỉ nghe phụt một cái".

- "Chúng không cần thiết gì cả là chính cậu phán xét đấy à?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.