SAU CƠN ĐỘNG ĐẤT - Trang 200

- "Không, có gặp đâu. Cậu thì sao?"

- "Em cũng không gặp. Mà cũng không sao liên lạc được. Cô ấy không ở

nhà trọ, điện thoại không được, mà lớp kịch câm cũng không đến đã lâu lắm
rồi".

- "Không lẽ cô ấy thình lình đi chơi xa đâu đấy rồi. Từ trước cũng đã có

vài lần như thế".

Chàng nán lại, hai tay đút vào túi áo khoác, nhìn đăm đăm lên bàn.

- "Không có đồng nào mà đi cả một tháng rưỡi được sao? Lại ngay

tháng 12, đang là mùa đông nữa".

Tôi nói tôi cũng chẳng hiểu được.

Chàng búng tay vài cái bên trong túi áo khoác.

- "Em biết rõ là cô ấy hoàn toàn không còn đồng xu nào. Bạn bè cũng

không có ai. Sổ điện thoại thì đầy những tên đấy, nhưng thật ra chẳng có ai
là bạn cả. À, mà riêng anh thì cô ấy tin cậy lắm. Em không nói nịnh đâu".
Chàng lại nhìn đồng hồ. -"Thôi em đi đây. Hẹn anh lần sau nhé".

- "Vâng, lần sau vậy". Tôi nói.

° ° °

Sau đó, tôi điện thoại cho nàng nhiều lần, nhưng điện thoại ấy đã bị sở

điện thoại cắt rồi. Lo lắng, tôi tìm đến nhà trọ của nàng. Phòng nàng vẫn
đóng cửa. Người quản lý nhà trọ thì chẳng thấy đâu nên ngay cả chuyện
nàng có còn ở đấy không cũng không rõ. Tôi xé giấy trong sổ tay, ghi mấy
chữ: "Muốn em liên lạc đến tôi." cùng với tên tôi, xong đút vào ngăn nhận
thư của phòng nàng. Chẳng có liên lạc gì cả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.