SAU CƠN ĐỘNG ĐẤT - Trang 226

"Thì lấy ra".

"Đùa hay nhỉ. Mới ngày thứ hai mà".

Chán thật. Một ngày gì đâu. Biết thế thì ngay từ đầu, hẹn đi chơi với bồ

còn hơn. Cứ nghĩ là lâu ngày không đi chơi với em mình nên đã dành ngày
chủ nhật này cho nó mà không hẹn hò gì với ai. Thế mà hóa ra hỏng cả.

"Xin lỗi nhé. Nhưng mà thật đấy, không nói dối đâu". Cô gái nói.

"Không sao, em đừng bận tâm. Có phải lỗi tại em đâu. Lỗi tại anh mà".

"Em đang có kinh là lỗi tại anh à?". Cô nói, có vẻ không hiểu tôi nói gì.

"Không phải. Anh muốn nói là số phận đó thôi". Tôi nói.

Chứ còn gì nữa. Làm sao chuyện kinh nguyệt của một cô gái nào đấy

không quen biết gì lắm mà lại là lỗi tại tôi kia chứ.

Tôi lái xe đưa cô về nhà tận Setagaya. Nửa đường nghe có tiếng lục cục

trong xe, tuy nhỏ nhưng rườm tai quá. Tôi thở dài. Điệu này hẳn phải mang
xe đi sửa sớm. Một ngày điển hình cho câu "Hoạ vô đơn chí", một chuyện
không song suốt kéo theo một chuỗi những chuyện rủi ro khác.

"Lần sau đi chơi với anh nữa nhé". Tôi dụ.

"Đi chơi thôi hả? Hay đến khách sạn?"

"Cả hai". Tôi nói, hăm hở. "Hai chuyện ấy là hai mặt của cùng một thể.

Giống như bàn chải với kem đánh răng ấy".

"Vậy à? Để em suy nghĩ lại xem". Cô nói.

"Ừ , suy nghĩ thì đầu óc chậm già đi".

"Thế nhà anh thì sao? Em đến chơi được không?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.