SAU CƠN ĐỘNG ĐẤT - Trang 227

"Không được đâu. Có cô em gái đang ở đấy. Đã giao ước là anh không

mang bạn gái về nhà, mà nó cũng không mang bạn trai về nhà".

"Có thật là em gái không đấy?"

"Thật chứ. Lần sau, anh mang bản sao hộ khẩu đến cho em xem". Tôi

nói.

Cô cười lớn.

Tôi nhìn theo cô vào hẳn trong nhà cô rồi mới mở máy xe, vừa lắng

nghe tiếng lục cục trong hộp số, vừa lái xe về nhà.

Phòng trọ tối om. Tôi mở cửa, bật đèn và gọi em tôi. Chẳng thấy cô ấy

đâu cả. Đã 10 giờ đêm rồi mà còn đi đâu nữa đây. Tôi tìm tờ báo chiều một
hồi nhưng không thấy đâu. Bởi chủ nhật làm gì có báo chiều.

Tôi mở tủ lạnh lấy bia mang vào phòng khách, bật bộ máy nghe nhạc

lên, tra đĩa Harvey Hancock còn mới vào máy quay đĩa. Rồi vừa uống bia
vừa chờ tiếng nhạc từ loa. Nhưng chờ mãi vẫn không nghe tiếng gì cả. Lúc
ấy mới nhớ ra là bộ máy nghe nhạc đã hư từ 3 ngày trước, cho điện vào
cũng không ra tiếng gì cả. Mà mở TV lên cũng chẳng nghe tiếng gì, bởi TV
của tôi là loại máy nhận sóng ra hình thôi, còn âm thanh thì phải cho qua bộ
máy nghe nhạc mới phát ra tiếng được. Chẳng làm sao hơn, tôi đành xem
hình câm trên TV vừa uống bia. TV đang chiếu một phim chiến tranh cũ,
đội xe tăng của Rommel trên mặt trận Phi Châu. Cà-nông trên xe tăng khạc
ra đạn vô thanh, súng tiểu liên nhả ra những loạt đạn thầm lặng, người ta
ngã chết im lìm.

Chán thật. Tôi thở dài, cái thở dài thứ 16 trong ngày.

° ° °

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.