SAU CƠN ĐỘNG ĐẤT - Trang 229

chừng ấy nước mắt mà có thể tuôn ra được từ thân người nhỏ bé ấy. Tôi thì
chỉ khóc chừng 2 phút là toàn thân khô rang ngay.

Đến 3 giờ khuya thì tôi cũng đã mệt quá rồi, định chấm dứt. Lúc ấy tôi

nghĩ mình là anh, chắc phải nói gì đấy với em, dù đấy là chuyện cực kỳ khó
khăn cho tôi, nhưng làm sao mà tránh được.

"Em à, anh nhất thiết không muốn can thiệp vào đời sống của em". Tôi

nói. "Đời em thì em muốn thế nào tùy ý em".

Em tôi gật đầu.

"Nhưng mà, anh chỉ cảnh cáo em một lời thôi. Trong xách tay, em không

nên để sẵn bao cao su. Làm thế người ta tưởng là con gái không đứng đắn".

Nghe thế, em tôi chụp ngay cuốn niên giám điện thoại to tướng trên bàn,

thẳng tay ném vào người tôi.

"Tại sao anh lại dòm vào xách tay của người ta?". Cô gầm lên. Tính cô

cứ tức lên là ném thứ gì đấy ngay. Tôi không dám chọc giận cô thêm nữa,
nên thôi không thanh minh rằng thật tình tôi chưa bao giờ dòm ngó gì xách
tay của cô cả.

Dù sao, lại nhờ thế mà cô hết khóc, và tôi mới chui vào chăn trên giường

mình được.

Rồi từ khi em tôi xong đại học vào làm việc trong một công ty đại lý du

lịch, mô thức sinh hoạt của hai anh em cũng chẳng có gì thay đổi. Em đi
làm nghiêm túc, từ 9 giờ sáng đến 5 giờ chiều, còn sinh hoạt của tôi thì
càng ngày càng lè phè hơn. Ngày ngày, khoảng gần trưa tôi mới đến sở, đọc
báo ở bàn mình, ăn trưa, đến khoảng 2 giờ chiều mới thật sự bắt đầu làm
việc, chiều tối mới bàn thảo công việc với đại lý quảng cáo, tối thì đi uống
rượu đến quá nửa đêm mới về nhà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.