SAU CƠN ĐỘNG ĐẤT - Trang 272

"Khỏi hỏi gì cả nếu không cần thiết. Cứ yên lặng mà nghe là đủ rồi".

"Được thôi". Cô gái nói.

"Lúc ấy, anh cũng rảnh rang nên dừng lại trước tòa nhà, dòm xem họ

làm việc. Căn phòng mà anh dòm vào ấy có một người đội nón-an-toàn
đang sắp xếp những viên gạch thủy tinh tân kỳ. Anh ta quay lưng lại nên
không thấy mặt, nhưng vóc người và cử chỉ có vẻ là một chàng trai trẻ, cao
và gầy. Chỉ có chàng ta trong phòng ấy, không có ai khác. Không khí có vẻ
mờ quá, cứ như là khói đốt từ đâu đã xen lẫn vào, trông như một màn trắng
mờ, nhờ nhờ đục. Từ xa thì không thấy rõ được, nhưng chăm chú nhìn quen
một hồi thì dần dần không khí thấy như trong ra. Không hiểu không khí có
trong dần ra thật không, hay chỉ vì mắt anh nhìn quen dần nên thấy không
khí mờ đục ấy trong dần ra. Dù sao, nhờ thế mà anh dần dần nhìn thấy rõ
hơn trước, mọi chỗ trong căn phòng ấy. Chàng trai ấy chồng từng viên gạch
bằng động tác máy móc như là người máy vậy. Căn phòng rất rộng, nhưng
chàng ta chất gạch lên nhanh nhẹn khéo léo thế nên có vẻ chỉ cần 1, 2 giờ là
xong việc".

Tôi ngưng lại, mở mắt, rót bia vào ly đặt bên gối trên giường, uống một

ngụm. Cô gái nhìn đăm đăm vào mắt tôi, ra vẻ đang chú tâm vào câu
chuyện tôi kể.

"Phía sau lớp gạch thủy tinh chàng ta đang xây vẫn còn bức tường cũ

của tòa nhà, thứ tường nham nhám bằng xi-măng thường thấy ấy. Hóa ra
chàng ta đang xây một bức tường trang trí ngay trước bức tường cũ. Em
hiểu không?"

"Hiểu chứ. Chàng ta xây tường hai lớp chứ gì".

"Đúng đấy". Tôi nói. "Chàng ta xây tường hai lớp. Nhìn kỹ thì thấy giữa

bức tường cũ và lớp tường mới có khoảng trống chừng 40cm. Không hiểu
phải chừa lại khoảng trống như thế để làm gì. Bởi làm thế thì căn phòng hẹp
đi rất nhiều. Thấy lạ nên anh càng chú ý nhìn kỹ xem, thì thấy có gì như là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.