SAU CƠN ĐỘNG ĐẤT - Trang 286

tập của ông ta, đến không sao chịu nổi. Hễ dính đến chuyện sưu tập đĩa
nhạc Jazz cũ là tôi mất sức đề-kháng tinh thần ngay, cứ như là ngựa bị mê
hoặc bởi một thứ mùi của loài cây đặc biệt gì đấy.

Nhà của Casey ở vùng Lexington. Cách nhà tôi ở Cambridge chừng 30

phút xe hơi. Tôi điện thoại hỏi đường thì ông ta gửi Fax có bản đồ chỉ dẫn
đường đi cặn kẽ cho tôi. Một buổi chiều tháng Tư, tôi lên xe Volkswagen
màu lục, một mình lái đến nhà ông. Và nhận ra nhà ấy ngay.

Một căn nhà cổ to lớn, ba tầng. Có lẽ ít nhất cũng đã 100 tuổi rồi. Hùng

cứ một góc truyền thuyết ngay trong khu nhà cao cấp ở ngoại vi thành phố
Boston, san sát những ngôi nhà tráng lệ đoan trang này, đây là một toà nhà
cổ hùng-đại đặc biệt lôi cuốn mắt người ta. Xứng đáng đăng hình lên bưu
thiếp nữa.

Vườn rộng cứ như là một khu rừng lớn thấy có bốn con chim giẻ đang

chuyền từ cành này sang cành kia, vừa kêu lên những tiếng sắc nhọn chói
tai.

Trên đường vào nhà có chiếc xe BMW mới. Tôi vừa đậu xe ngay sau

chiếc BMW thì con chó giống mastiff to lớn đang nằm dài trên tấm thảm
chùi giày trước cửa nhà, chậm rãi nhỏm dậy, uể oải sủa 2, 3 tiếng như làm
cho xong nhiệm vụ. Ra vẻ "chẳng phải muốn sủa gì đâu, chỉ là làm theo lệ
đã đặt ra thế thôi".

Casey bước ra bắt tay tôi. Cái bắt tay chặt chẽ như muốn xác định điều

gì. Vừa bắt tay, bàn tay kia vừa vỗ tưng tưng lên vai tôi. Thói quen của
Casey đấy. - "A, thế mà cũng chịu khó đến chơi đấy. Gặp được anh tôi
mừng lắm". Ông nói. Casey mặc áo sơ mi trắng kiểu Ý rất thời trang, nút áo
khép đến tận trên cùng, quần vải mềm, áo khoác ca sơ mía màu trà nhạt.
Mắt kính nhỏ kiểu Giorgio Armani. Trông rất là trang nhã.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.