SAU CƠN ĐỘNG ĐẤT - Trang 301

sự việc ấy sao mà xa vời, như đã xảy ra từ thời xa xưa nào trong quá khứ, ở
nơi chốn nào xa vời vợi. Mà thật ra, lại là chuyện vừa mới trải qua đây chứ
đâu.

Tôi chưa hề kể chuyện này cho ai nghe. Nghĩ cho cùng thì hẳn là chuyện

kỳ dị thật đấy, thế nhưng có lẽ vì cảm giác xa xôi vời vợi ấy mà tôi lại
chẳng thấy gì là kỳ dị cả.

Truyện ngắn "Lexington no juri" đã ra mắt người đọc trên Tạp chí

Gunzo số tháng mười năm 1996.

Chuyện bà cô nghèo khó

Bi kịch mỏ than New York

Thông báo Kangaroo

Chào cô. Mạnh giỏi chứ?

Sáng nay, tôi đã đi xem kangaroo 1 ở Sở Thú gần nhà. Sở Thú chẳng lớn

gì mấy, vậy chứ cũng đã gắng thu tập tạm đủ các động vật từ đười-ươi cho
đến voi. Tuy nhiên, nếu cô là người ngưỡng mộ lạc-đà-không-bướu hay
thú-ăn-kiến, thì tốt hơn đừng đến đấy. Chẳng có lạc-đà-không-bướu hay
thú-ăn-kiến ở đấy đâu. Mà cũng chẳng có linh-dương hay linh-cẩu. Cả loài
báo cũng không có. Thay vào đấy, lại có bốn con kangaroo. Một con con,
mới sinh đâu hai tháng trước, và một con đực với hai con cái. Cơ cấu gia
đình chúng như thế nào tôi thật chẳng hiểu được.

Mỗi lần thấy kangaroo, tôi luôn luôn thắc mắc không biết làm thân

kangaroo thì cảm thấy như thế nào nhỉ? Chúng nhảy nhót ở cái xứ quê-kệch
là Australia ấy để làm gì chứ? Và vì sao lại phải bị giết bằng khúc cây thô
vụng gọi là boomerang 2 ấy?

Tôi thật chẳng hiểu được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.