SAU CƠN ĐỘNG ĐẤT - Trang 42

Chẳng biết Nàng Ipanema của năm 1963 đã ném hòn cuội nhỏ nào xuống
lòng giếng ý thức của tôi rồi?

Mà nói đến hành lang trường trung học là tôi lại nhớ đến món xà-lách

trộn đủ thứ rau. Có xà-lách, cà chua, dưa leo, ớt xanh, măng tây, có hành
tây xắt lát, và có dầu-trộn-xà-lách màu hồng Southern Island Dressing. Tất
nhiên chẳng phải cuối hành lang trường trung học có quán chuyên bán món
xà-lách trộn ấy đâu. Cuối hành lang trường trung học chỉ có cánh cửa, sau
cánh cửa là hồ bơi 25 thước chẳng có gì đặc biệt.

Không hiểu tại sao hành lang trường trung học lại làm tôi nhớ đến món

xà-lách trộn ấy nhỉ? Điều nầy lại chẳng có lý do mạch lạc gì cả. Món xà-
lách trộn gợi tôi nhớ lại người con gái tôi quen ngày trước. Mà liên tưởng
nầy thì có lý do thông suốt. Bởi cô bạn ấy lúc nào cũng chỉ ăn mỗi món xà-
lách trộn mà thôi.

- Đã rau ráu làm xong rau ráu bài tập rau ráu tiếng Anh chưa?

- Rau ráu chưa rau ráu. Vẫn còn rau ráu một tí.

Tôi cũng thuộc loại thích ăn rau trái, nên hễ gặp mặt cô ấy là chỉ ăn rau

trộn như thế mãi thôi. Cô ấy là người sùng tín, tin chắc rằng cứ ăn rau trái
thật nhiều và cân-bằng vào thì mọi chuyện sẽ song suốt. Chỉ cần mọi người
ăn rau trái đều đều là thế giới sẽ hoà bình tốt đẹp, mọi người khoẻ mạnh và
tràn đầy tình yêu thương. Nghe cứ như là "Bạch thư Tuổi hồng" vậy.

- Ngày xửa ngày xưa, - Triết gia nào đấy đã viết - đã có thời đại mà vật

chất và ký ức đã ngăn cách nhau bởi hố thẳm hình-nhi-thượng.

Nàng Ipanema năm 1963 / 1982 vẫn tiếp tục bước đi im lìm trên bãi cát

nóng bỏng hình-nhi-thượng ấy. Bãi cát rộng mênh mông, những đợt sóng
trắng bạc êm đềm mơn trớn không ngừng. Hầu như hoàn toàn lặng gió.
Chẳng nhìn thấy gì trên đường chân trời cả. Chỉ có mùi nồng mặn của biển.
Mặt trời toả nóng gay gắt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.