SAU CƠN ĐỘNG ĐẤT - Trang 71

Tỏi, hành tây, dầu xà-lách, ... đủ thứ hầm-bà-lằng bốc lên những hạt mùi

li-ti bay tán loạn trong không khí, rồi quyện lại với nhau thành một thể, ướp
đẫm lên khắp các xó xỉnh trong căn phòng trọ sáu chiếu[xxxvi] . Mang
máng giống như mùi nước cống của thành La Mã thời cổ.

Sự tích của năm spaghetti kỷ nguyên 1971 đấy.

° ° °

Trên cơ bản thì tôi một mình luộc spaghetti, rồi ăn spaghetti một mình.

Tất nhiên, cũng không phải là không có lúc nào đấy cùng ăn với một người
nào khác, nhưng tôi thì thích ăn spaghetti một mình hơn nhiều. Tôi cảm
thấy spaghetti là món chỉ để ăn một mình thôi. Lý do tại sao thì tôi chẳng
rõ.

Spaghetti luôn luôn có trà và xà-lách kèm theo. Ấm trà đủ cho ba tách,

và xà-lách chỉ cần trộn thêm mấy khoanh dưa leo. Các thứ ấy bày tề chỉnh
lên bàn xong, vừa liếc đọc nhật-báo vừa thong thả ăn spaghetti một mình,
cứ thế những ngày spaghetti nối tiếp nhau từ chủ nhật đến thứ bảy vừa
xong, thì từ chủ nhật mới, những ngày spaghetti mới lại bắt đầu tiếp nối.

Ngồi ăn spaghetti một mình như thế, lại có cảm giác như sắp sửa có

tiếng gõ cửa của ai đấy đang tìm đến phòng mình. Những buổi chiều mưa,
cảm giác ấy lại càng rõ hơn.

Những nhân vật hay tìm đến phòng tôi thì tùy lúc mà khác nhau. Có lúc

là người chưa từng quen biết, có lúc là người tôi nhớ đã gặp đâu đấy rồi. Có
lúc là cô gái có đôi chân mảnh khảnh đến thương, mà tôi đã hò hẹn một lần
duy nhất thời trung học cấp ba; có lúc là chính tôi mấy năm về trước; có lúc
lại là William Holden cặp kè Jennifer Jones[xxxvii] mà tìm đến.

William Holden?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.