(3) "Adrienne Lecouvreur" - vở kịch của hai nhà soạn kịch Pháp
Ô.Xkríp và G. Lơguvê kể về số phận của Ađrien Lơcuvrơ - nữ diễn viên bi
kịch nổi tiếng của Pháp.
Praskôvia Phêđôrốvna nói rằng cô đào này đặc biệt xinh đẹp trong vở
đó. Cô con gái phản đối. Họ bắt đầu trò chuyện về vẻ duyên dáng và tính
chân thật trong cách diễn xuất của cô đào hát, - vẫn một điệu chuyện trò ấy,
giống y như mọi khi.
Giữa những câu chuyện, Phêđo Pêtơrôvích nhìn Ivan I lyich và im bặt.
Mọi người cũng nhìn ông và im bặt, Ivan I lyich đưa cặp mắt long lanh
nhìn về phía trước mặt, rõ ràng là ông bất bình với họ. Phải cứu vãn tình
trạng này, nhưng không tài nào cứu vãn được. Phải làm cách nào đó phá tan
sự im lặng này. Chẳng có ai dám quyết định và mọi người đâm ra lo sợ nhỡ
bỗng nhiên vì lẽ gì đó sự dối trá lịch thiệp bị phá tan và sự thật sẽ phơi bày
rõ mồn một trước mắt mọi người. Êlidavêta là người đầu tiên quyết định.
Cô phá tan sự im lặng. Cô muốn che giấu điều mọi người cảm thấy, nhưng
cô buột miệng nói ra.
- Ồ, nếu đi thì đến giờ rồi đấy, - cô nói, đưa mắt nhìn đồng hồ, quà
tặng của ông bố, và khẽ kín đáo mỉm cười với chàng thanh niên, chỉ hai
người hiểu được ý nghĩa của nụ cười mỉm đó, rồi cô đứng dậy, tà áo dài sột
soạt.
Mọi người đứng dậy, từ biệt ông và đi xem hát.
Khi họ đã ra khỏi phòng, Ivan I lyich tưởng như ông thấy dễ chịu hơn
vì không còn sự dối trá nữa, nó đã ra đi cùng với họ, nhưng cơn đau thì vẫn
ở lại. Vẫn cơn đau ấy, vẫn sự sợ hãi ấy, chúng làm cho mọi người vẫn như
cũ, - chẳng có gì nặng nề hơn, cũng chẳng có gì nhẹ nhõm hơn. Tình hình
ngày càng tồi tệ.