SAU ĐÊM VŨ HỘI - Trang 19

sinh quân, Kasatski có cái cảm giác hân hoan phấn khỏi của một người
đang yêu. Sau này anh cũng trải qua cảm giác đó khi gặp người yêu của
mình, chỉ có điều là cảm giác hân hoan say mê Nikolai Pavlovich mạnh
hơn. Anh mong muốn được phơi bày trước Người lòng trung thành vô hạn
của mình, được hy sinh thân mình vì Người. Nikolai Pavlovich biết rõ điều
gì đã gây nên niềm hân hoan phấn khởi đó và ông đã cố ý làm như thế. Ông
chơi đùa với các thiếu sinh quân, để họ quây quần quanh mình, khi thì dung
dị như trẻ con, khi thì nhân ái, khi thì trang trọng uy nghi trong cách đối xử.
Sau khi xảy ra chuyện va chạm gần nhất giữa Kasatski với viên sĩ quan,
Nikolai Pavlovich đã không hề nói gì với Kasatski cả, nhưng khi Kasatski
bước lại gần ông, ông đã gạt anh ra như đóng kịch và chau mày, giơ ngón
tay lên đe dọa, rồi sau đó, lúc ra đi ông nói:

- Anh hãy nhớ rằng việc gì ta cũng biết, tuy có một vài chuyện ta

không muốn biết. Nhưng những chuyện đó ở đây này.

Ông chỉ tay vào trái tim.

Khi các thiếu sinh quân đã tốt nghiệp, tới ra mắt ông, ông không nhắc

nhở gì tới chuyện đó và nói, như thường lệ, rằng tất cả bọn họ có thể trực
tiếp tâu bày thẳng với ông, rằng mong sao họ trung thành phụng sự ông và
tổ quốc, còn ông sẽ mãi là người bạn gần gũi nhất của họ. Như thường lệ,
tất cả mọi người đều cảm động, còn Kasatski, do nhớ tới câu chuyện đã xảy
ra, anh khóc và hứa sẽ hết lòng hết sức phụng sự Sa hoàng yêu quý của
mình.

Khi Kasatski về trung đoàn, mẹ anh đã cùng cô con gái chuyển về

Moskva, rồi sau đó về sống ở nông thôn. Kasatski đã cho em gái một nửa
tài sản của mình. Phần tài sản còn lại chỉ đủ để anh duy trì cuộc sống xa xỉ
trong trung đoàn của mình.

Nhìn bề ngoài Kasatski dường như là một sĩ quan ngự lâm xuất sắc,

trẻ trung, bình thường nhất, người đang lập công danh, nhưng trong lòng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.