SAU ĐÊM VŨ HỘI - Trang 53

SAU ĐÊM VŨ HỘI

Lev Tolstoy

www.dtv-ebook.com

Chương 8: Đức Cha Serghy (6)

Cha Serghi còn trải qua cảnh tu hành ẩn dật thêm bảy năm nữa. Thoạt

đầu, Serghi đã nhận nhiều thứ mà người ta đem tới cho ông, nào chè,
đường, bánh mì trắng, nào sữa, áo quần và củi. Nhưng càng về sau ông
càng quy định cuộc sống của mình một cách khắt khe hơn, từ chối mọi thứ
không cần thiết và rốt cuộc ông đã đi tới chỗ không nhận cái gì ngoài bánh
mì đen, mỗi tuần một lần. Mọi thứ người ta đem đến cho ông, ông đem
phân phát cho những người nghèo đến với ông.

Cha Serghi đã dùng tất cả thì giờ của mình tại tu phòng để cầu kinh

hoặc chuyện trò với các khách thăm viếng đến ngày càng đông. Mỗi năm,
cha Serghi chỉ ra nhà thờ có ba lần, cha cũng đi lấy nước hoặc lấy củi khi
cần thiết.

Ông sống như vậy được năm năm thì câu chuyện với Makovkina

nhanh chóng lan rộng khắp nơi, chuyến viếng thăm ban đêm của bà ta, sự
chuyển biến của bà ta sau chuyện đó và việc bà ta vào tu viện. Từ đó danh
tiếng của cha Serghi bắt đầu lừng lẫy. Khách viếng thăm tới ngày càng
nhiều, các tu sĩ đến trú ngụ cạnh tu phòng của ông, nhà thờ và nhà khách
được xây dựng gần đó. Danh tiếng của cha Serghi, như thường lệ, ngày
càng lừng lẫy, làm tăng thêm các công tích của ông. Từ phương xa, người
ta bắt đầu lũ lượt kéo về chỗ ông và bắt đầu đưa người ốm tới chỗ ông, quả
quyết rằng ông sẽ chữa khỏi cho họ.

Việc chữa lành bệnh lần đầu tiên xảy ra vào năm thứ tám trong cuộc

đời ẩn dật của ông. Đó là việc chữa khỏi bệnh cho một chú bé mười bốn
tuổi do bà mẹ đưa tới chỗ cha Serghi với lời cầu xin ông đặt tay lên đầu nó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.