SAU ĐÊM VŨ HỘI - Trang 65

ông đã không cảm thấy tình yêu thương đối với họ. Giờ đây trong ông
chẳng có tình thương yêu, chẳng có sự nhẫn nhục, cũng như chẳng có sự
trong sạch.

Ông thú vị khi được biết rằng con gái người lái buôn hai mươi hai

tuổi, và ông muốn biết cô ta có đẹp hay không. Và khi hỏi về sự ngẩn ngơ
của cô ta, chính là ông muốn biết cô ta có cái vẻ hấp dẫn của phụ nữ hay
không.

"Chả lẽ mình đã sa đọa đến thế? - Ông nghĩ. - Lạy Chúa, xin Người

hãy giúp đỡ con, xin Người hãy phục hồi con, vị chúa tể và đức chúa của
con". Rồi ông chắp tay lại và bắt đầu cầu nguyện. Bầy chim họa mi hót
lảnh lót. Một con bọ dừa bay lên người ông và bò lên gáy. Ông gạt nó đi.
"Có Chúa hay không nhỉ? Sự thể sẽ ra sao, khi ta gõ cửa một ngôi nhà khóa
chặt ở ngoài... Khóa ở trên cửa ra vào và có lẽ ta đã nhìn thấy cái khóa ấy.
Cái khóa đó là bầy chim họa mi, những con bọ dừa, thiên nhiên. Có lẽ anh
chàng thanh niên ấy nói đúng". Ông bắt đầu lớn tiếng cầu nguyện và cầu
nguyện mãi cho tới khi những ý nghĩ đó biến mất và ông cảm thấy mình trỏ
lại thật bình tĩnh, tin tưởng. Ông kéo chuông và bảo người giúp việc tu
phòng là lúc này hãy để cho người lái buôn dẫn con gái vào.

Người lái buôn khoác tay con gái, dẫn nó vào tu phòng rồi lập tức đi

ra ngay.

Đó là một cô gái tóc vàng, trắng nõn, tái nhợt, phốp pháp, cực kỳ hiền

lành với vẻ mặt trẻ thơ sợ sệt và với thân hình phụ nữ rất phát triển. Cha
Serghi ngồi lại trên ghế dài ở cửa ra vào. Khi cô gái đi ngang qua và dừng
lại gần ông, ông đã ban phước cho cô, và ông thấy khiếp sợ bản thân mình,
khi ông ngắm nghía cơ thể cô ta. Cô ta đã đi qua, còn ông cảm thấy mình
như bị ong đốt. Qua nét mặt cô ta, ông thấy cô ta là người ham tình dục và
ngẩn ngơ. Ông đứng dậy và đi vào tu phòng. Cô ta ngồi trên chiếc ghế đẩu
và chờ ông.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.