SAU ĐÊM VŨ HỘI - Trang 79

Cám ơn bà. Giá tôi quỳ sụp xuống chân bà thì phải, nhưng tôi biết rằng làm
như thế khiến bà bối rối. Cám ơn, vì Chúa, xin bà lượng thứ cho.

- Xin ông hãy ban phước.

- Chúa sẽ ban phước. Vì Chúa, xin bà hãy lượng thứ cho. Ông định đi,

nhưng bà không cho ông đi và đem bánh mì, bánh vòng và bơ tới cho ông.
Ông nhận tất cả bà mới bước ra khỏi phòng.

Trời đã tối và ông ra đi mới cách độ hai nhà, bà đã không nhìn thấy

ông nữa, và chỉ căn cứ vào tiếng con chó của vị tu sĩ trưởng sủa theo ông,
bà mới biết là ông đang đi.

"Đấy, giấc mộng của ta có nghĩa là như vậy đấy. Praskovia chính là

mẫu người mà ta phải đạt tới và ta đã không đạt được. Ta đã sống vì người
đời, lấy cớ là sống vì Chúa, bà sống vì Chúa, nhưng lại tưởng tượng rằng
mình sống vì người đời. Phải rồi, chỉ một việc làm tốt đẹp, một chén nước
đem cho mà không nghĩ tới phần thưởng, còn quý hơn những gì ta đã ban
ơn cho mọi người. Nhưng cũng có một phần ý muốn thành thực phụng sự
Chúa chứ?" - Ông tự hỏi và trả lời: "Phải, nhưng tất cả những cái đó đã bị
hư danh của người đời bám vào, làm cho nhơ nhớp. Phải, đối với những kẻ
như ta, sống vì hư danh của người đời, thì không có Chúa. Ta sẽ đi tìm
Chúa".

Và ông ra đi, như ông đã đi tới nhà Praskovia, từ làng này tới làng kia,

gặp gỡ và chia tay với những người đàn ông và đàn bà hành hương và cầu
Chúa kiếm miếng bánh ăn và chỗ nghỉ đêm. Thỉnh thoảng một bà chủ độc
ác xỉ vả ông, một bác nông dân say bét nhè chửi bới ông, nhưng phần lớn
người ta cho ông ăn uống, thậm chí cho ông thức ăn đi đường. Bộ dạng quý
tộc của ông khiến một số người có thiện cảm với ông. Ngược lại, một vài
người chừng như thể hể hả vì thấy một nhà quý tộc cũng đã rơi vào cảnh
cùng khốn. Nhưng vẻ hiền lành của ông đã chinh phục tất cả mọi người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.