SÁU NGƯỜI BẠN ĐỒNG HÀNH - 27 - Trang 56

Hắn nhìn tôi đăm đăm không trả lời. Cả người hắn căng thẳng. Thình

lình một tiếng động vang lên trong đường hầm. Kafi cất tiếng sủa nho nhỏ.
Mấy đứa bạn tôi đã tới. Hề Xiếc bước xuống trước tiên, sau đó là Đầu Bếp,
cuối cùng là ba đứa kia. Tôi nói rất nhanh:

- Christian muốn nói chuyện với bọn mình.,
- Đúng vậy, tôi muốn nói chuyên với mấy anh !... Tôi đã suy nghĩ kỹ

rồi... - hắn rầu rĩ nói.

- Nếu vậy, - Corget nói, - nói ngay cho bọn tôi biết tại sao cậu định

lẻn vô phòng cô bạn tôi ?

Giọng nói hắn rất sẵng, Christian đứng yên. Mady hiểu ngay rằng làm

như vậy là sai lầm.

- Christian, - cô nói bằng một giọng êm ái. Bọn tôi không phải là kẻ

thù của anh đâu !... Ngược lại, bọn tôi còn biết ơn anh đã báo động cho bọn
tôi về con Kafi. Nhờ anh mà nó còn sống...

Nghe Mady gọi tên hắn, gã thiếu niên ngước mắt nhìn cô, nét mặt dịu

đi.

- Đúng vậy, - Hề Xiếc nói. - Bọn tớ không phải là kẻ thù của cậu đâu.

Cậu muốn nói với bọn tớ về Éliette phải không ?

Christian rùng mình, quai hàm cứng lại:
- Éliette đi rồi !... - cuối cùng hắn nói.
Tiếng nói nghẹn trong cổ họng hắn. Thấy hắn xúc động như vậy,

Mady bước tới dặt tay lên cánh tay hắn:

- Anh muốn nói gì, Christian ?
- Đi rồi !
- Đi đâu ? - Đầu Bếp hỏi.
- Hôm qua cổ không về nhà.
- Nhưng sáng nay, ba cổ tới báo với bà Rabut là cổ không đi làm được

vì bịnh mà.

Christian lắc dầu:
- Tôi biết là Éliette đi rồi... và không trở lại nữa đâu ! Tôi... rất lo

cho... Éliette...

- Anh đừng sợ, - Mady nói. - Có chuyện gì bọn tôi sẽ giúp anh. Cứ kể

hết cho bọn tôi nghe.

- Sáng hay tôi đã đi tới nông trại của Éliette, trên đường Phô mai lạt, -

Christian kể. - Không có ai hết... Tôi gọi, nhưng Éliette không trả lời. Tôi
đã nhón gót nhìn vô phòng... Trống trơn, không một bóng người.

- Vậy cậu có nghĩ cô ta ở đâu không ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.