SÁU NGƯỜI BẠN ĐỒNG HÀNH - T25 - Trang 50

- Không, - vai hề phản đối, - chúng ta không thể chờ đợi được. Lần

đầu tiên, gã đàn ông đã mang được Patata đi một cách dễ dàng bởi vì cửa xe
không khóa. Lần thứ hai, hắn cũng không gặp khó khăn gì khi mang con
ngựa vằn đi. Hắn đã tự nhủ rằng chắc chắn ông chủ gánh xiếc đã đề phòng
nhưng ông ta sẽ chẳng tin sẽ có ai đó dám cả gan cạy cửa xe lần nữa. Còn
bây giờ !... Bây giờ sẽ rất nguy hiểm cho tên trộm, hắn sẽ chẳng dám liều
mạng quay trở lại đây. Chúng ta phải đi báo cho hiến binh thôi !

Xét ở một khía cạnh nào đó, Patati nói cũng có lí. Ăn trộm lần thứ ba

chắc chắn sẽ là một sự nguy hiểm. Tuy nhiên, canh bạc này vẫn có thể xảy
ra vì tên bất lương kia vẫn còn nấn ná lại trong làng.

Corget đã cố gắng thuyết phục vai hề, cậu cho rằng mặc dù có nhiều

nguy hiểm, song chắc chắn gã đàn ông kia sẽ quay lại và cũng đừng nên ảo
tưởng vào sự can thiệp của hiến binh. Nhưng người diễn viên hề vẫn không
muốn nghe gì hết. Cầm cái đinh mạ vàng trên tay, ông ta đang ảo tưởng là
mình đã cầm một phần tài sản trong tay.

- Phải bắt ngay lập tức lũ trộm cắp lại, - ông ta nhấn mạnh - mặc cho

Willer nói gì thì nói, bác sẽ gọi điện báo cho hiến binh Saint - Gin- golph
biết.

Người đàn ông tội nghiệp chân thấp chân cao chạy vội về phía quán

cà phê nhỏ ở trên sân bến... nhưng lát sau đã thấy ông ta quay trở lại ngay
với vẻ mặt bối rối. Được biết người gọi điện cho mình vẫn là người của
gánh xiếc rong, viên đồn trưởng đã lạnh lùng trả lời rằng bây giờ người
trong đồn đã đi có việc hết rồi và ông ta không thể cử người tới Meillerie
trước sáng ngày mai.

- Chỉ sáng mai thôi, - Người diễn viên hề nhắc lại. - miễn sao đừng

quá muộn !

Bây giờ ông ta phải quay lại sân diễn để biểu diễn nốt tiết mục có con

gấu của mình. Vì vậy, chúng tôi lại phải đợi cho đến hết buổi biểu diễn. Lúc
này Mady đã trở về nhà. Những tiếng hoan hô cuối cùng cũng đã dội lên
trong hàng rào vải của gánh xiếc vào lúc gần nửa đêm.

Theo lời bàn của Corget, con gấu gỗ lại được xếp vào đáy chiếc xe

moóc, và khi khóa cửa, Patati cũng đã luồn dây xích qua chỉ một vòng thôi.
Tuy nhiên, chắc là vì lo lắng, ông tuyên bố khi quay lại gặp bọn tôi :

- Bác đã làm theo lời các cháu... nhưng cũng phải để bác cùng canh

gác với các cháu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.