SÁU NGƯỜI ĐI KHẮP THẾ GIAN - Trang 261

trong tháng Tám; đến đầu tháng Chín thì tình hình đã trở nên rõ ràng là sẽ
không dễ gì đạt được hòa bình... nếu không phải là không đạt được gì.

Không ai khao khát hòa bình hơn Yigal, người giờ đây cảm thấy cần phải

đánh giá tình hình thật thận trọng vì quốc tịch kép của mình. Ở Detroit, cậu
có thể tin vào hòa bình - một nền hòa bình không được đảm bảo và không
tránh khỏi ảnh hưởng từ những vụ lộn xộn trong dân chúng, nhưng dù sao
vẫn là một kiểu hòa bình. Ở Israel thì cậu không biết hòa bình là gì, và điểm
khác biệt đó làm cậu lo lắng. “Ở Qarash, mình nhận ra mình không phải kẻ
nhát gan. Nhưng mình không cho rằng một người đàn ông nên sống trong
tình trạng gay go của Qarash suốt phần đời còn lại. Phục vụ dưới quyền ông
Sabra là một kinh nghiệm đáng quý, nhưng đó là việc không nên lặp lại
nữa.”

Khoảng tháng Chín, khi đã đến lúc phải quay về Detroit hoàn thành nốt

việc học tập tại Mỹ, cậu cảm thấy khá hài lòng được tạm xa Israel, và trong
chuyến picnic cuối cùng trên rặng đồi trông ra biển Galilee, cậu để các em
lại và một mình tha thẩn đến mũi đất cao nơi cậu có thể quan sát được một
trong những cảnh tượng kỳ vĩ nhất thế giới từng giành được tình cảm yêu
mến sâu sắc của người La Mã, tín đồ của Chúa Jesus và tiếp theo là người Ả
rập. Mỗi nhóm người ấy đã tìm thấy và đã bỏ đi, để lại một vùng đất hoang
vu khô cằn, nhưng người Do Thái đã biến nơi đây thành một thiên đường
xanh tươi hoa lá mà lúc này cậu đang ngồi để vật lộn với những khái niệm
lịch sử lớn lao. Có lẽ câu này cũng có ý nghĩa nào đó, cậu nghĩ. Dồn chúng
ta xuống biển! Có lẽ nếu người Ả rập bám chặt lấy... từ chối đàm phán với
chúng ta... chờ thời cơ... cậu ngập ngừng, không muốn tiếp tục hướng lập
luận này nhưng phần kết luận đã tự nó kéo đến: Có lẽ nó sẽ giống như cuộc
Thập tự chinh. Có lẽ người Ả rập sẽ tích lũy sức mạnh trong hai trăm năm,
và rồi, dần dần, như một dòng sông băng, sẽ dồn chúng ta xuống biển, xóa
sạch mọi thứ trước mắt. Cậu bắt đầu tưởng tượng điều này có khả năng biến
thành sự thật như thế nào, vì cậu đang ở trên một trong những ngọn đồi từng
được Saladin sử dụng trong cuộc tấn công như vũ bão chống quân Thập tự
chinh, cuộc tấn công mãnh liệt rốt cuộc đã dồn được chúng xuống biển: Nếu
mình là thanh niên Ả rập, mình sẽ nghĩ ra nhiều cách để điều này có thể

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.