SÁU NGƯỜI ĐI KHẮP THẾ GIAN - Trang 311

Đang phóng ngựa xuyên qua thành phố!”
Khi giọng cô nhỏ dần chỉ còn tiếng thì thầm, đám thanh niên ngồi lặng đi;

hơn bất kỳ điều gì xảy ra sau vụ ám sát, khúc bi ca vượt thời gian dành cho
một con người ưu tú đáng lẽ có thể trở thành vua đã thâu tóm nỗi buồn của
họ. Một điều tốt đẹp và có tác động mạnh mẽ nào đó đã bị tước đoạt khỏi
cuộc sống người dân Mỹ, và sự mất mát đó để lại một khoảng trống đau
lòng.

* * *

Khi Gretchen trở về Boston, thái độ của cô còn trở nên nghiêm nghị hơn

cả trước kia, và cha mẹ cô vô cùng lo lắng thấy cô tỏ ra chua xót đến thế
trước vụ ám sát Kennedy em. Cô không muốn bàn luận chuyện đó với cha
mẹ, nhưng một ngày, khi cả nhà đang ăn tối, cô nói, “Điều cấp bách bây giờ
là chúng ta phải đề cử McCarthy ra tranh ghế tổng thống. Con sẽ đi Chicago,
và chúng con sẽ cần toàn bộ số tiền xoay xở được.” Đoạn cô bình tĩnh nhìn
cha cho đến khi ông phải lên tiếng, “Con có đề nghị gì?” Cô nói, “Sang năm,
con tròn hai mươi mốt tuổi, con mới được nhận phần thừa kế của ông. Cha
có thể...”

“Ứng trước cho con chứ gì? Không! Một trong những điều trái đạo đức

nhất trên đời là ứng trước tiền thừa kế.” Ông ném khăn ăn xuống, một cử chỉ
được giới chủ nhà băng Boston coi như dấu hiệu cho thấy một yêu cầu đặc
biệt đã bị từ chối dứt khoát.

“Cha!” Cô cầu xin, nhưng ông đã nói tiếp, “Chỉ kẻ ngu ngốc và người vô

trách nhiệm mới vay mượn dựa vào của thừa kế. Cha chắc là ở Boston có
những tên vô lại sẽ sẵn sàng cho khách hàng tương lai vay tiền lãi suất hai
mươi lăm phần trăm nhưng chúng ta không bảo trợ cho những kẻ đó. Không
phải trong gia đình này.”

Cô hiểu rằng khả năng này không còn nữa. Vào sinh nhật thứ hai mươi

mốt, cô sẽ có quyền kiểm soát khoản trợ cấp này; còn từ giờ đến lúc đó cô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.