SÁU NGƯỜI ĐI KHẮP THẾ GIAN - Trang 428

Nàng bật dậy, vội vàng,
Tìm đến chỗ chàng nằm,

Và màn trướng nàng kéo gạt sang bên,
“Chàng trai, ta tưởng chàng hấp hối.”

* * *

Một hôm, do cuộc họp đặc biệt dài với đám người Hy Lạp, đến tận giữa

buổi chiều tôi mới đến quán Alamo và thấy một phụ nữ trông rất khác
thường đang chờ tôi. Tại sao tôi lại nhận xét cô ta là khác thường? Đó là vì
đến được Torremolinos rồi mà cô ta không có vẻ phấn chấn gì cả, và đối với
một phụ nữ xinh đẹp khoảng hai mươi sáu tuổi thì điều này đúng là không
bình thường. Cô ta có thân hình mảnh mai, dáng vẻ bồn chồn, mắt sắc lẻm
và nói năng sốt sắng như thể cô ta chỉ có vài ngày để thực hiện một nhiệm
vụ quan trọng nào đó. Nhưng điều làm tôi cảnh giác nhất là một việc không
đáng kể - cách cố ý giới thiệu đầy đủ cả họ lẫn tên, một hiện tượng khá hiếm
gặp ở Torremolinos, nơi tôi không bao giờ biết họ của Joe, hay của Clive,
hay tên họ của bất cứ cô gái xinh đẹp nào hàng ngày vẫn ra vào chiếc pop-
top.

“Tôi là Susan Eltregon,” cô ta nói và bắt tay tôi một cách xã giao. “Tôi

được biết có thể gặp Cato Jackson ở đây.” Thấy tôi gật đầu, cô ta nói tiếp,
“Và cả Gretchen Cole nữa.”

“Cô ấy sẽ hát ở đây lúc năm giờ.”
“Có cách nào để tôi gặp họ ngay bây giờ không?”
“Họ đến rồi lại đi. Tôi chắc họ đang ở trong thành phố, nhưng cả ngày

hôm nay tôi chưa gặp họ.”

“Thế ông là ai?”
“George Fairbanks. World Mutual.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.