SÁU NGƯỜI ĐI KHẮP THẾ GIAN - Trang 54

có tiếng vang dội lại. Ánh đèn nhấp nháy, liên tục lóe sáng rồi lại vụt tắt bốn
lần một giây, nhưng mọi việc đều phụ thuộc vào sắc đẹp của các khách
quen. Từng nhóm, các cô gái từng đạt bằng danh dự ở Sorbonne, Uppsala và
Wellesley bước qua cánh cửa lớn, nhòm ngó vào bóng tối và được các chàng
trai thông minh nhanh nhẹn đạt bằng cấp ngang ngửa ở Đại học Tokyo và
Heidelberg lần lượt hạ gục. Ở bất cứ bàn sáu người nào, bạn cũng có thể tìm
được bốn quốc tịch khác nhau, các thứ tiếng tuôn chảy thoải mái hơn cả
Coca-Cola mà phần lớn khách nhảy đang uống, và lúc nào âm lượng cũng ở
mức không thể tin nổi, ầm ầm hơn cả mấy chục dàn nhạc mà các bậc phụ
huynh của những thanh niên này từng nghe hồi những năm 40.

“Tôi thực sự khoái nhạc này,” Joe nói giữa lúc trận bão âm thanh bọc kín

anh trong cái kén kim loại của nó. Bất kể thanh niên ở đây lớn lên ở đất
nước nào, họ đều chấp nhận loại nhạc dữ dội này như một phần không thể
thiếu trong nền văn hóa của họ nên không hề thấy khó chịu vì nó; những âm
thanh xé tai này với họ cũng cần thiết như tiếng sáo và chũm chọe với người
Hy Lạp cổ khi bàn luận lý thuyết mỹ học.

“Đây là nhà em,” Ingrid thét to để át tiếng ầm khi họ đã chen được vào

bàn. Suzanne nhắm mắt, ngửa cổ ra sau, mời gọi âm thanh chảy tràn khắp
người mình. Họ chỉ vừa ngồi xuống thì hai sinh viên Đức vốn quen hai cô
gái ở quán họ đang làm việc liền tới gần và gọi đồ uống. Họ nói tiếng Pháp
rất khá khiến Joe không tham gia chuyện trò được, nhưng một lát sau một
người hỏi bằng tiếng Anh rất lưu loát: “Có phải anh gặp rắc rối về vấn đề
quân dịch không?” Khi Joe gật đầu, anh ta vỗ vai anh nói: “Lạ thật. Một cụ
kỵ của tôi đã chạy từ Đức sang Hợp Chủng Quốc Hoa Kỳ để trốn lính, nay
thì anh chạy từ Hợp Chủng Quốc Hoa Kỳ sang Đức để trốn quân dịch.” Joe
định nói là anh không ở Đức, nhưng người thanh niên đã cắt ngang: “Có lẽ
anh biết dòng dõi của cụ? Dòng họ Schweikert ở Pennsylvania. Một người
con trai dòng họ đó là cầu thủ của đội bóng đá Illinois toàn người Mỹ đấy.”

“Trước thời tôi rồi,” Joe nói.
Trong khi hai cô gái đến quán bar làm việc, anh đi bộ trở lại nhà Jean-

Victor một mình và thấy Sandra đang chờ. Jean-Victor đi đâu đó, nhưng đã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.