SÁU NGƯỜI ĐI KHẮP THẾ GIAN - Trang 52

Ra đến vỉa hè, Joe túm lấy ve áo Jean-Victor mà hỏi, “Anh đang thử rao

bán thứ chết tiệt gì thế hả?”

“Anh đã nói tên lão ta. Tất nhiên là tôi tưởng...”

“Cái việc tưởng ấy thì cứ để cho tôi nhé.”
“Khi mới gặp anh... tôi chỉ gái đẹp cho anh thấy vậy mà anh thậm chí còn

chẳng thèm nhìn đến.”

“Tôi có nhìn... theo cách của tôi.”

“Thế cho nên tôi mới nghĩ anh lại là một người Mỹ nữa đang gạ gẫm ăn

nằm với tôi. Và khi anh bất ngờ lôi cái tên Fell ra, tôi càng tin chắc như
vậy.”

“Anh là quân của lão à?”
“Tôi ư? Tôi không bén mảng tới nơi đó. Tôi chỉ thích con gái thôi.”

“Vậy sao lại giới thiệu tôi?”
“Đơn giản! Nếu tôi hợp tác với Paxton Fell... lão ta sẽ lo cho tôi một ít

tiền.”

Vì chất đàn ông bị nghi ngờ, Jean-Victor thấy cần thiết phải chứng minh

chí khí nam nhi của mình, anh ta đưa Joe xuống khu vực cổ kính nhất
Torremolinos, một vùng vạn chài như trong sách truyện chưa bị những tòa
nhà chọc trời và khách sạn sang trọng xâm phạm. Anh ta dẫn Joe qua một
dãy quán nhỏ hấp dẫn, quán nào cũng có ba bốn cô gái xinh xắn đang chờ
đợi trên ghế cao, và Jean-Victor nói: “Ở Torremolinos... ba trăm quán bar...
và tất cả đều cần gái phục vụ quầy bar.” Cuối cùng hai người tới một dãy lán
đánh cá cũ kỹ đã được sửa lại thành những căn phòng tạm bợ, nơi sóng Địa
Trung Hải mang từng đám bọt biển vỗ vào tận cửa.

“Đây mới là Torremolinos thực sự,” Jean-Victor nói, và khi anh ta mở

cánh cửa căn hộ, Joe thấy hai cái giường rộng, một cái không người, một cái
có hai cô gái hấp dẫn nhất trên đời. “Ingrid và Suzanne,” Jean- Victor giới
thiệu luôn không khách sáo. “Cô nàng của tôi là Sandra, người London,
nhưng cô ấy đi mua đồ rồi, chắc thế.”

“Cô ấy đi làm đầu,” Ingrid nói tiếng Anh lưu loát.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.