SÁU NGƯỜI ĐI KHẮP THẾ GIAN - Trang 926

“Chúng ta cũng có thể quan sát hệ thống thủy lợi ở Ai Cập nữa,” Holt gợi

ý, nhưng tôi nhận thấy khi anh phát biểu câu đó, Britta chợt cau mày định
nói gì đó, song cô bị chặn lại vì Kasim đã quay về với giấy bán xe giả.
Gretchen trả mười đô la cho anh ta, nhưng anh ta rền rĩ, “Đây là trả cho nhà
in. Thế còn tôi thì sao?” Vậy là tôi liệng cho anh ta hai đô la nữa và Joe bắt
đầu xếp đồ lên chiếc pop-top.

Lúc này Britta mới lên tiếng. “Chúng ta có thể dừng ở Leptis Magna,” cô

thận trọng nói. “nhưng các nơi khác thì hạn chế vì chúng ta phải có mặt ở
Ceylon vào ngày 23 tháng Mười hai.”

“Không, chúng ta không cần phải thế đâu,” Holt trấn an cô. “Đúng là vậy,

anh phải về rồi. Nhưng công ty sẽ không tính toán chi li vì một tuần chậm
trễ đâu.”

“Em muốn nói,” Britta giải thích, “là em phải có mặt ở đó vào ngày 23.”
“Vì sao?”

Cô đỏ mặt, nhỏ nhẹ nói, “Vì em đã gửi cho cha em một vé máy bay đến

Ceylon thăm chúng ta rồi.”

Holt sững người. “Em lấy tiền đâu ra?” anh hỏi.
Đặt bàn tay lên tay Holt, Britta trả lời, “Mỗi lần anh đưa tiền cho em, em

đều để riêng ra một ít.”

Khi Britta nói câu đó, tôi đang nhìn Holt, và anh nghênh nghênh đầu nhìn

cô kinh ngạc, trên khuôn mặt hằn sâu nếp nhăn của anh chợt toát lên một vẻ
ngơ ngác âu yếm mà đôi lúc các anh chồng vẫn dành cho những người vợ đã
cùng họ chung sống nhiều năm nhưng chỉ đến lúc đó mới khám phá ra con
người thật.

Nhưng Gretchen nhớ lại: “Hồi ở Alte cậu nói với chúng tớ rằng lỡ có khi

nào cha cậu buộc phải nhìn thấy Ceylon đúng như thực chất của nó thì ông
sẽ suy sụp cơ mà.”

“Hồi đó tớ có nói như vậy thật,” Britta thú nhận, “nhưng bây giờ tớ tin

rằng mọi người đàn ông đều phải xác minh những ước mơ của mình. Và
hiểu đúng bản chất của chúng.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.