SAY SẮC - Trang 27

bao giờ cũng hay tự ti, Trịnh thợ may nghĩ như vậy, đây cũng chính là kinh
nghiệm của chị. Chị không bao giờ để anh vào, hai tay khúm núm mời
thuốc lá, trông ngứa cả mắt.
Người đàn ông đi lại bên ngoài một lúc rồi biến mất. Trịnh thợ may thở
phào nhẹ nhõm. Chị đoán chắc ông chồng sẽ thở đài vì không được bén
mảng đến cửa phòng. Mấy năm trước, Trịnh thợ may đã có ý định ly hôn
nhưng nhiều khó khăn quá nên chưa thực hiện được. Nếu người đàn ông
tuy địa vị thấp hèn nhưng có sức khỏe, biết phát huy đầy đủ sức khỏe vào
việc... thì còn được, đằng này lại... Trịnh thợ may đành phải sống với anh
cho qua ngày, chứ còn biết làm thế nào, vả lại, ở thị trấn nhỏ làm gì có tình
yêu. Việc làm tình vụng trộm thì đâu chả có, muốn làm tình với ai mà chả
được, nhưng... buồn thay, cuộc sống là như vậy.
Trịnh thợ may tâm niệm: đã chơi thì phải chơi thật xả láng. Chị nâng cốc
nói với Triệu Ngư:
- Trước lạ sau quen, lần sau anh sẽ làm khách của tôi.
- Cám ơn, tôi đã là khách của chị rồi còn gì. Tôi rất cảm động về sự nhiệt
tình của chị. - Triệu Ngư đáp.
- Nếu anh thật sự là khách của tôi thì đừng khách sáo. - Trịnh thợ may mỉm
cười.
- Triệu Ngư, không nên khách sáo với chị ấy. - Vương Đông cười bảo.
- Mai em sẽ ở nhà làm cơm khoản đãi anh. - Ngọc Cầm nhìn chồng rồi nói
với Triệu Ngư.
- Như vậy là tốt nhất - Triệu Ngư nói.
- Không mời tôi à? - Trịnh thợ may nói.
- Mời chứ, sao lại không mời? Cậu đến sớm giúp mình một tay. - Ngọc
Cầm nói.
- Tôi cũng biết nấu món ăn. - Triệu Ngư nói.
- Không được, anh cứ chờ ngồi ăn thôi. - Ngọc Cầm nói.
- Ba người cùng làm chắc chắn sẽ rất ngon. - Trịnh thợ may nói.
- Tài nấu nướng của tôi cũng được lắm đấy. - Triệu Ngư nói.
- Để em thưởng thức tay nghề của anh xem sao? - Trịnh thợ may nói.
- Không biết xấu hổ à, chỉ thích thưởng thức của người khác thôi - Ngọc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.