SAY SẮC - Trang 322

Bình vài centimét. Do cô thường xuyên ngâm chân bằng nước nóng nên khí
huyết lưu thông, khuôn mặt lúc nào cũng hồng hào.
Quân Trị Bình rót nước uống, lỡ đụng tay vào chân Tiểu Hứa. Chiếc ấm
pha trà rất xinh xắn. Quân Trị Bình ngắm nghía mãi rồi cho mồm vào tu
một hơi dài. Anh ngắm nhìn đôi chân thon thả của Tiểu Hứa.
- Sắp mười giờ rồi đấy. - Tiểu Hứa nói.
- Cô nên nghỉ sớm đi, đừng ra ngoài nữa. - Quân Trị Bình nói.
- Em chỉ đi dạo quanh đây một chút thôi. Anh định bao giờ thì về.
- Bây giờ tôi về đây.
Tiểu Hứa nhìn anh. Người đàn ông rót tiếp nước sôi vào ấm trà.
- Anh khát nước lắm à? - Tiểu Hứa nói.
- Trà ngon quá. - Quân Trị Bình chép miệng nói.
- Nếu anh chưa về, em không tiễn anh đâu nhé!
Quân Trị Bình lại uống nước. Tiểu Hứa hỏi:
- Anh có về không?
- Uống hết ấm nước này thì về.
- Biết bao giờ anh mới uống hết.
- Nhanh thôi, chỉ độ mười phút thôi.
- Ba phút thôi.
- Cô định cho tôi chết bỏng à?
- Em mà làm anh chết bỏng được à? Lợn chết sợ gì nước sôi? - Tiểu Hứa
cười.
Quân Trị Bình bấm vào đùi cô một cái, Tiểu Hứa kêu ái một tiếng rồi co
chân lại.
Người đàn ông thì ngồi uống trà, người đàn bà thì ngồi xoa chân. Họ nhìn
nhau.
Người đàn ông đặt ấm trà xuống bàn, đứng dậy nói: - Bản quan đi về đây.
- Lợn chết đã sống lại rồi. - Người đàn bà cười nói.
Người đàn ông lặng thinh, ra cửa xỏ giày vào chân. Tối nay chơi thế thôi,
đi giày xong là về ngay. Người đàn bà cũng đi giày, đôi giày cao gót rất đẹp
nhưng tất vẫn vứt bỏ ở sa lông.
- Anh lấy hộ em đôi tất cái đã. - Người đàn bà nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.