SAY SẮC - Trang 458

chúng ta sẽ lăn quay xuống chân núi mất.
- Cô lại xem thường Lâm Giáo Đầu tôi rồi, uống vài bình rượu đã bõ bèn
gì. - Triệu Ngư cười còn Lâm Hạnh Hoa ngơ ngác: Lâm Giáo Đầu? - Triệu
Ngư lại nói: - Hồi học ở trường trung học, mọi người gọi tôi là Lâm Sung
Giáo Đầu đấy.
- Em là Lâm Y Đầu, còn anh là Lâm Giáo Đầu, đúng là truyện Hồng lâu
mộng
gặp truyện Thủy Hử. - Lâm Hạnh Hoa cười bảo.
- Cô là chiếc áo nhung cổ bẻ. - Triệu Ngư nhìn Lâm Hạnh Hoa nói.
- Anh là... khó quên. - Lâm Hạnh Hoa nhìn Triệu Ngư nói.
- Cô say rồi ư? Cứ mỗi người nói một câu, lải nhải mãi có mà loạn mất.
Triệu Ngư định cúi xuống gắp một miếng thịt, rồi lại dừng tay. Anh ngơ
ngác như người mất hồn. Người đàn ông được mệnh danh là khúc gỗ đã
thay đổi hẳn, khúc gỗ đã chìm xuống nhường chỗ cho sự lãng mạn tình ái
nổi lên. Cảnh thần thiên ở Nga Mi Sơn, đền Vạn Niên như trong giấc mộng
đã gây xúc động trái tim anh?
Thực tâm mà nói, anh si mê Lâm Hạnh Hoa quá đi rồi.
- Sao anh chẳng nói năng gì, cứ ngây người ra như thế? - Lâm Hạnh Hoa
nâng bình rượu lên cười bảo.
- Hết rượu rồi. - Triệu Ngư nói.
- Thương hại quá nhỉ, Lâm Giáo Đầu mà lại không có rượu uống. Bình
rượu này em chia làm đôi, anh uống một nửa, em uống một nửa. - Lâm
Hạnh Hoa nói.
Lâm Hạnh Hoa tu một hơi, rồi đưa cho Triệu Ngư. Anh giữ luôn bình rượu,
không trả cho Lâm Hạnh Hoa nữa. Lâm Hạnh Hoa nói:
- Chơi như thế không đẹp, người ta tin thì mới đưa cho anh chứ.
- Thế này vậy, tôi và cô đều không uống nữa.
- Phải uống chứ. Em và anh oẳn tù tì xem.
- Cô là chuyên gia về lĩnh vực này, tôi làm sao địch nổi. - Triệu Ngư nói.
- Địch không nổi càng tốt chứ sao, chẳng phải anh đang muốn uống rượu là
gì. - Lâm Hạnh Hoa nói.
- Đừng đánh lừa tôi, tôi mà thua thì đời nào cô cho tôi uống.
- Làm gì đến nỗi thế. - Lâm Hạnh Hoa cười bảo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.