SAY SẮC - Trang 61

đúng mười giờ, nhưng sao lại có cảm giác như đã khuya lắm rồi. Hai người
cùng rót nước uống, cuộc chiến không lời lại bắt đầu, ai cũng muốn giành
phần thắng. Chiếc áo nhung của Lâm Hạnh Hoa luôn luôn rung động, bên
trong là chiếc áo lót màu cánh sen, Triệu Ngư đâu có để ý đến chi tiết này,
anh chỉ chú ý đến những kéo, những dùi, những nắm tay và xòe bàn tay...
Kéo thì thua nắm đấm nhưng lại là khắc tinh của giấy. Lâm Hạnh Hoa luôn
xòe lòng bàn tay để chế ngự nắm đấm của Triệu Ngư, sau đó cô cố ý xòe
lòng bàn tay lần nữa thì Triệu Ngư lại ra cái kéo, thế là cắt được giấy. Lâm
Hạnh Hoa liếc nhìn Triệu Ngư thấy anh chuẩn bị ra cái kéo, cô cũng ra cái
kéo. Thế là vẫn bất phân thắng bại. Lâm Hạnh Hoa tủm tỉm cười, ý muốn
lên giường... Cô nói:
- Đã sáng lập kỷ lục rồi đấy, ở đơn vị em vẫn chơi nhưng chưa gặp địch thủ
nào như anh.
- Gặp đối thủ rồi hả? - Triệu Ngư nói.
- Nguyên tắc đề ra tuy có lợi cho anh nhưng em mới là người thắng cuộc.
- Cô ghê thật đấy. Tôi cứ tưởng phụ nữ phản xạ chậm.
- Anh tuy là nghiệp dư nhưng xem ra cũng khá đấy.
- Vậy cô là tay chơi chuyên nghiệp à? - Triệu Ngư cười bảo.
- Ở cơ quan chúng em vẫn hay chơi với nhau, oẳn tù tì đi nấu cơm, rửa bát,
đi chợ, trực văn phòng... Trình độ của em thuộc loại trung bình, cứ tưởng
thắng anh dễ dàng, em sẽ ngủ đi văng nhưng không ngờ... Thôi, em mỏi tay
lắm rồi.
- Chơi bằng tay trái cũng được.
- Tay trái em vụng lắm, em chưa thắng bằng tay trái lần nào.
- Nào, ta tiếp tục, nhất định phải phân rõ thắng thua.
Lâm Hạnh Hoa bảo cứ cho là cô thắng có được không? Triệu Ngư không
chịu. Lâm Hạnh Hoa nói:
- Em thích ngủ đi văng.
- Tôi cũng thích ngủ đi văng.
- Một cái đi văng làm sao có thể ngủ hai người được, hơn nữa anh lại là đàn
ông?
- Tôi thích ngủ co người lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.