SCANDAL GIÁ TRÊN TRỜI - Trang 133

“Tôi nhất định sẽ bảo vệ em, nếu tên khốn Đường Khải còn bắt nạt em

nữa, tôi nhất định sẽ giết hắn.”

Không hiểu sao từng câu từng lời anh nói cô đều tin, bởi vì anh là

Lăng Bách, là Lăng Bách đã từng vì cô mà không nghĩ tới bản thân mình.
Cho dù anh có thể đã lợi dụng cô để nổi tiếng, nhưng giây phút này cô
chẳng muốn tính toán gì nữa.

Cô run rẩy giơ tay vuốt nhẹ môi anh, từ từ chạm vào gương mặt anh.

Trên mặt anh toàn những vết bầm xanh xanh tím tím.

Đột nhiên cô dùng hết sức mình kéo áo anh, cả người bất lực trượt

xuống dưới. Anh ôm cô vào lòng, cả hai cùng ngồi xuống đất.

Cô nép vào khuôn ngực anh, cảm giác an toàn chưa từng có đang bao

bọc cô.

Giọng anh trầm ấm và dịu dàng vang lên bên tai cô: “Đừng sợ, em còn

có anh.”

Cô co tròn nép người vào lòng anh, mệt mỏi nằm xuống. Bao nhiêu

năm nay cô chỉ có bố, nhưng ngày nào bố cũng cắm đầu làm việc, thậm chí
nửa đêm vẫn tăng ca. Đêm nào cô cũng ở một mình taong căn nhà lớn,
không dám ngủ, chỉ cuộn người trong chăn, sợ hãi khi nghe thấy tiếng động
bên ngoài, bất cứ tiếng động nào vang lên cũng khiến cô lo lắng. Vì thế mỗi
lần bố về cô đều biết. Việc đầu tiên khi bố về là tới phòng cô, còn cô giả vờ
ngủ, Dau đó bước rón rén nhìn trộm bố qua khe cửa. Cô không bao giờ
quên được những tháng ngày đó, nhìn thấy gương mặt tiều tụy và tấm lưng
hơi còng của ông qua khe cửa.

Cô rất thương bố vì thế không dám nói với ông rằng, cô rất sợ hãi khi

ở nhà một mình. Cô ra sức giả vờ kiên cường và luôn tưởng rằng mình giả
vờ rất giỏi. Nhưng có lần cô sốt cao lúc nửa đêm, nằm trên giường giả vờ
ngủ, vì người quá nóng nên không đắp chăn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.