ảnh chung của Bùi Ưu và Doãn Đường Diêu, cũng nghe qua một vài điều
Bùi Ưu nói về Doãn Đường Diêu.
"À."Doãn Đường Diêu buồn buồn nói, thì ra là bạn của Bùi Ưu.
"Người có bệnh tim, thường xuyên tức giận như vậy không tốt
lăm."Dương Nhuận nhẹ nhàng nói.
"Mẹ kiếp! "
Doãn Đường Diêu nguyền rủa, thằng khốn kiếp Bùi Ưu này! Trong
lúc tức giận, hai tay anh ta ôm càng chặt, xương cốt của Tiểu Mễ dường
như đang kêu răng rắc.
"Đau....."
Tiểu Mễ nói.
"Anh nên để người bệnh đặt lên giường, cô ấy sẽ bị anh bóp nát
mất."Dương Nhuân lắc đầu.Một người ôn hòa chu đáo như Bùi Ưu lại có
thế kết bạn với một kẻ bốc đồng như Doãn Đường Diêu, thế giới này thật là
không cái gì không có.
Doãn Đường Diêu sững người, cúi đầu nhìn Tiểu Mễ, nhìn thấy dáng
vẻ đau đớn của cô, vội vàng bước đến bên giường bệnh đặt cô xuống.
"Cảm ơn."
Tiểu Mễ vừa ho vừa nói với anh.
Doãn Đường Diêu không nói gì, lấy chăn đắp cho cô, rồi hét lên với
Dương Nhuận:
"Này! Mau đến khám bệnh cho cô ấy! "