"Cậu-----! "Doãn Đường Diêu nắm chặt tay lại, "tôi không thất tình!
Có nghe thấy không! "
"Được, dược, không thất tình, chỉ là vì một cô gái mà đau khổ."Bùi
Ưu nhìn thấy sàn nhà thấy chiếc điện thoại di động bị văng pin ra, đưa tay
ra nhặt lên, "Đau khổ đến mức giọng nói của cô ấy cũng không muốn nghe
nữa à?"
"Bùi, Ưu."Doãn Đường Diêu tức giận hai mắt đỏ rực, "Cậu như thế đã
đủ chưa?"
Bùi Ưu lắp pin của di động vào, mở máy, sau đó, anh ngạc nhiên nhìn
thấy trên màn hình có hơn hai mươi tin nhắn mới và mười mấy cuộc điện
thoại lỡ.Kiểm tra kỹ, những tin nhắn và cuộc gọi đều của một người tên là--
-"Tiểu Mễ".
Anh chăm chú nhìn Doãn Đường Diêu:
"Tại sao không trả lời điện thoại của cô ấy?Cũng có thể là hiểu lầm
không biết chừng."
"Không phải."
"Không phải hiểu lầm?"
"......Ừ."
Hơi lạnh của cơn mưa bên ngoài tràn vào trong phòng, trên ghế sofa,
Doãn Đường Diêu mặt không biểu cảm, chiếc khuyên kim cương trên mũi
anh tối tối, cả người dương như bị nhốt trong bóng hình của chính
mình.Trong lòng anh như lửa đốt, ngón tay anh nắm chặt, khuôn mặt lạnh
lùng.
......