SẼ CÓ THIÊN THẦN THAY ANH YÊU EM - Trang 333

Anh nín thở thì thầm hỏi.

Không!

Không!

Anh lại cật lực lắc đầu, cười với cô, cười như đứa trẻ vừa lo sợ vừa

yêu thích quá độ đến hoảng loạn thất sắc, anh vươn tay ôm lấy cô. "Em
không cần nói! Anh tin! Anh biết em nói thật! Em sẽ không dối gạt anh!
Em thật sự thích anh..."

Ôm cô, Doãn Đường Diêu chầm chậm thoải mái dựa đầu vào vai cô.

Mái tóc ngắn của cô thơm quá, cổ cũng thơm, người cô mềm mại mà thơm
phức. Anh muốn mãi mãi được ôm cô như thế này, cho dù là đang mơ, anh
mãi mãi cũng không muốn tỉnh dậy. Vậy mà, nỗi đau sâu sắc lại mơ hồ lướt
qua trong đáy mắt anh.

Được anh ôm trong vòng tay, Tiểu Mễ khóc không thành tiếng.

Cô không biết vì sao mình lại khóc, chỉ cảm thấy tim đau nhói đến

không chịu nổi, chỉ có khóc, chỉ có để nước mắt tuôn ra, cô mới không đau
đớn nghẹt thở đến mức muốn chết ngay tức khắc nữa.

Màn cửa nhẹ bay bay...

Đêm yên tĩnh.

Nền gạch hoa lấp lánh ánh sáng dịu dàng của ngọn đèn.

Anh và cô ôm nhau.

Giống như những đứa trẻ muốn được dựa dẫm ỷ lại, anh và cô ôm chặt

lấy nhau.

Thời gian biến thành lâu dài...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.