SẼ CÓ THIÊN THẦN THAY ANH YÊU EM - Trang 379

Trong cổ họng Doãn Đường Diêu cứ từng đợt nóng rực như lửa lại

từng đợt lạnh cứng như băng, anh nhắm nghiền mắt, thân hình cô độc
nhưng cứng lạnh.

Mưa nhè nhẹ.

Tại sao vừa nãy vẫn là nắng chói chang, bây giờ đã tí tách rơi mãi

không ngớt. Mưa trong suốt, lá cây trong suốt, gió cũng trong suốt, trong
không trung có mùi hương thoang thoảng trong suốt.

Trên giường bệnh.

Môi Tiểu Mễ tái nhợt đến trong suốt, cô lặng lẽ nằm trên gối, trong

ánh mắt dường như chẳng có linh hồn, trống rỗng ngước nhìn lên trần
phòng y tế, hơi thở cũng rất nhẹ, chỉ có những ngón tay khẽ cử động mới
chứng tỏ cô vẫn còn sống.

Doãn Đường Diêu cứng đờ người đứng bên cạnh giường cô.

Anh muốn được ôm lấy cô.

Thế nhưng từng đợt giá lạnh ùa đến đóng băng máu trong người anh.

Sau đó, bỗng nhiên anh muốn nhào đến nắm vai cô lay lắc thật mạnh!

Để cho những ký ức của cô về người khác bị lắc rơi hết, bị lắc mạnh đến
chẳng còn chút nào, để trong ký ức của cô chỉ còn có anh! Chỉ có anh!
Không còn người nào khác!

Nhưng...

Cô giống như một con búp bê giấy nằm lặng lẽ yên tĩnh ở đó, như chỉ

cần có một cơn gió thổi qua, cô sẽ rách toạc ra, hoàn toàn sẽ rách toạc!

"Em... đang đau lòng vì anh ta sao?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.