SẼ CÓ THIÊN THẦN THAY ANH YÊU EM - Trang 430

Doãn Triệu Man nhìn anh, rồi lại nhìn cô, khóe môi lộ ra nét cười lạnh

lùng tự trào, cuối cùng từ từ rút tay về, quay người rời khỏi phòng Viện
trưởng.

Tiểu Mễ như không biết chuyện gì vừa xảy ra.

Nước mắt dần dần chảy dài trên gò má, cô nhìn về phía Viện trưởng

Nhậm, trong người trống rỗng, giống như chẳng có gì hết, trống rỗng, như
thế rất lạnh lẽo. Nếu chỉ là nước mắt mà còn khiến khoảng trống lạnh lẽo
đến thế, thế thì, lúc cô nhìn thấy Dực, anh nằm trong tủ đông lạnh, khói
lạnh trắng toát, ở ngực có một khoảng trống đen đen. Anh nằm ngủ như
thế, có phải càng lạnh, càng lạnh không?

Bùi Ưu ôm chặt vai cô.

Thế là nước mắt cô chảy ra thấm ướt cả ngực anh.

Cô khóc, khóc, khóc như một đứa trẻ chẳng biết mình sai ở chỗ nào,

cô bắt đầu khổ sở khóc thất thanh, khóc to, dường như chỉ cần ra sức mà
khóc thì có thể không cần phải tin vào chuyện gì nữa, có thể sẽ chết đi, có
thể không cần phải tỉnh dậy nữa.

Cô vừa khóc vừa ngước đầu nhìn anh.

Nước mắt như ánh sao lấp lánh trên má cô.

Cô nhìn anh qua làn nước mắt.

Đột nhiên, cô ngây người, ngốc nghếch nhìn anh, nhè nhẹ đưa tay lên,

nhè nhẹ chạm vào mặt anh, giống như chạm vào một giấc mơ mong manh
dễ vỡ. Cô đột nhiên cười, ôm lấy anh, cô ôm chặt lấy anh vừa khóc vừa
cười, khóc cười rồi gọi to:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.