SẼ CÓ THIÊN THẦN THAY ANH YÊU EM - Trang 442

chặt vai cô, trừng mắt giận dữ, đáy mắt là sự hận thù không gì so được, hệt
như một con thú hoang bị thương, anh thấp giọng hét:

"Tôi là gì??? Rốt cuộc tôi là gì hả?"

Người Tiểu Mễ bị anh lắc nghiêng ngả, như con búp bê vải bị rách

toạc.

"Không có trái tim đó thì tôi chẳng là gì đúng không? Tim, tất cả đều

là vì trái tim đó! Nhận lời đính hôn với tôi, cũng là vì trái tim đó đúng
không? Nên biết tôi hoàn toàn không có trái tim đó, cho nên em mới bước
đi không thèm quay đầu lại chứ gì? Tôi chết cũng không sao nhỉ! Tôi có
yêu em bao nhiêu cũng vô ích thôi! Mỗi ngày tôi đều nằm trên giường bệnh
mong chờ em đến thăm tôi, dù chỉ nhìn một cái rồi đi cũng được, mỗi ngày
đều ngóng mắt lên chờ em đến thăm, nghĩ ra đủ thứ lý do để an ủi mình là
do em không có thời gian chứ không phải em đã quên tôi, tôi đáng thương
đến như một thằng ngu, tất cả những thứ này đều chẳng là gì, đúng không?

Nước mắt từ trên mặt cô chảy dài xuống.

Cô đã khóc.

Doãn Đường Diêu ngoảnh đầu lại nhìn cô, mép môi màu tím tái nhếch

lên thành nụ cười giễu cợt: "Tại sao khóc? Trái tim đó đã không ở chỗ tôi
nữa, vì tôi mà khóc nhiều thế này chẳng phải quá lãng phí sao?"

Tiểu Mễ cắn môi thật chặt, nước mắt như ánh sao lăn dài, người cô run

rẩy dữ dội.

"Em đúng là thích khóc."

Anh lạnh lẽo nói, ngón tay ướt đẫm nước mắt lóng lánh của cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.