SẼ CÓ THIÊN THẦN THAY ANH YÊU EM - Trang 486

đó đẩy ra nhè nhẹ không. Anh chỉ trầm mặc đứng đó, dường như tất cả
những gì thuộc về thế giới này chẳng còn bất cứ liên quan gì đến anh nữa.

Cho nên, lúc cửa phòng bệnh được đẩy ra,

Anh không nghe thấy.

Ánh nắng từ cửa sổ rọi vào gay gắt, Tiểu Mễ đứng ở cửa phòng hơi

chao đảo, cô nheo mắt lại, trong đầu như có vô số ánh sao chớp lóa. Không
biết thế nào, chân cô có phần run rẩy, giống như cô đã bước vào một nơi
mà lẽ ra cô không nên đến, mà tất cả đều là do sự xâm nhập vào đấy của cô
mà biến đổi cả hình dạng.

Doãn Đường Diêu đứng bên cửa sổ.

Anh quay lưng lại với cô.

Ánh nắng vàng rực rỡ chiếu rọi toàn thân anh, sáng chói đến khiến

người khác không mở nổi mắt, sáng rực nhưng lạnh lẽo, một sự lạnh lẽo
trầm lặng, dường như anh đang chìm vào một thế giới lạnh lẽo khác. Trái
tim cô đau thít lại, ánh nắng tỏa sáng trên người anh dường như giống hệt
lúc Dực ra đi, giống đến nỗi khiến cô rùng mình từng chập.

Cô đờ đẫn ngắm nhìn anh.

Đột nhiên phát hiện, mái tóc anh từ màu nâu hạt dẻ đã nhuộm trở lại

màu đen, ban đầu nhìn anh, cả nét ngỗ ngược ngang bướng hay nổi điên
cũng đã biến mất, hình bóng anh chỉ còn lại sự trầm mặc mà lạnh lẽo, chỉ là
cô độc và lặng lẽ.

Thế là, lồng ngực của cô đau đớn vô cùng.

Khi Doãn Đường Diêu chầm chậm quay lưng lại, từng đợt gió ngoài

cửa thốc vào, anh trông thấy cô đang đứng ở cửa, không biết đã đứng đó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.