SHIORIKO VÀ ĐỜI THƯỜNG BÍ ẨN - Trang 111

nhiên, tôi nghĩ rằng tác phẩm này là tiểu thuyết trinh thám duy nhất của tôi,
chứ cả đời tôi cũng không viết nữa.

"Tác giả thẳng thừng thật đấy!"

Chỉ trong một đoạn văn ngắn mà người cầm bút đã trình bày đến hai

lần việc bị nhà xuất bản "bảo viết". Hình như tác giả cũng chẳng vui vẻ gì
cho cam.

"Phần sau còn thẳng thừng hơn đấy."

Shinokawa thì thầm ra vẻ bí mật.

Tôi tuyệt nhiên không thích các nhân vật thám tử trong tiểu thuyết

trinh thám. Bí mật của người khác mà cứ châu đầu bới móc cho bằng được
là thế nào, tôi thật chẳng hiểu nổi căn nguyên của lòng nhiệt huyết ấy. Tôi
cho rằng chính cái tật tọc mạch một cách bất thường của lũ thám tử mới
nên trở thành đề tài của tiểu thuyết, hoặc có khi, đối tượng nghiên cứu của
môn tâm thần học.

Tôi tròn xoe mắt. Lần đầu tiên trong đời tôi mới nghe tới một cuốn

tiểu thuyết bị chính tác giả phủ định hoàn toàn về thể loại ngay trong lời bạt
như vậy. Người mua cuốn sách sẽ có cảm tưởng thế nào nào nhỉ?

"Tiểu thuyết này có hay không?"

"Để xem nào... Giọng văn của tác phẩm có phần nặng nề, nhưng

không thể nói tác phẩm này dở được. Tôi thấy nhân vật được miêu tả rất
đạt."

Cô lặng lẽ gấp cuốn Heo và hoa hồng lại.

"Tiểu thuyết này bị loại ra khỏi toàn tập Shiba Ryotaro. Ngoài ra vẫn

có một số tác phẩm khác không được đăng trong toàn tập, nhưng quyển nào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.