SHIORIKO VÀ ĐỜI THƯỜNG BÍ ẨN - Trang 145

Tôi nói thật to, nhấn từng từ một.

"Nhưng tớ đã rất thích cậu... Thật lòng đấy."

Akiho như khựng lại. Cô đang nghĩ gì, quả thật tôi vẫn không hiểu

được. Một lúc sau, cô cười toe, khoe hàm răng trắng sáng.

"Hẹn gặp lại nhé, Daisuke."

Cô nói với giọng vui vẻ.

"Ừ, hẹn gặp lại!"

Chúng tôi chào nhau rồi ai lên xe người nấy. Tuy bảo hẹn gặp lại,

nhưng tôi có linh cảm hai đứa sẽ không còn cơ hội đó nữa rồi.

Khi chiếc xe của Akiho rời khỏi bãi đậu và khuất hẳn tầm nhìn, tôi

giật mình bừng tỉnh.

Shinokawa đang há hốc miệng vì bất ngờ. Ngay cả da đầu cũng đỏ au

như vừa bị luộc chín. Giờ nghĩ lại mới nhận ra quả là tôi đã để cửa mở rồi
hét ỏm tỏi "Tớ đã rất thích cậu".

"Tôi, tôi xin lỗi... Tôi lỡ nghe..."

"Ấy, đâu có, tại tôi mà cô phải nghe mấy câu không đâu... Tôi với cô

ấy chia tay nhau lâu rồi..."

Càng giải thích lại càng giống tự đào mồ chôn mình. Trong bầu không

khí ngượng nghịu, chúng tôi đi ngược đường lúc nãy để quay trở lại nhà
Kosaka.

Có lẽ do không ai nói chuyện lan man nữa nên số sách còn lại được

chuyển đi êm thấm, trừ một lần tôi phải dừng chân ở giữa hành lang vì bị
chị gái của Akiho gọi giật lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.