SHIORIKO VÀ ĐỜI THƯỜNG BÍ ẨN - Trang 193

"Tôi không muốn nói về mẹ tôi nữa!"

Tiếng gắt gỏng của cô dội lại trong xe. Ngược đời ở chỗ, có vẻ cô còn

kinh ngạc với giọng nói của mình hơn cả tôi. Chừng như tiêu hao quá nhiều
sức lực, cô mệt mỏi tựa lưng ra ghế.

"Xin lỗi anh. Nhưng tôi có nói lúc này cũng chỉ khiến anh bận tâm mà

thôi. Tôi không muốn nhớ lại chuyện về mẹ tôi chút nào."

Đèn tín hiệu chuyển xanh, tôi tăng tốc. Chúng tôi sắp sửa chạy ngang

qua mé vườn bách thảo ở Ofuna. Tiếng loa phát thanh báo hiệu gần tới giờ
đóng cửa vang vọng từ đằng xa.

"Nếu cô không muốn thì không nói cũng được mà."

Tôi lên tiếng.

"Nhưng nói mình không muốn nhớ lại có khác nào bảo mình không

thể quên đâu? Khi nào cô muốn nói về chuyện ấy, hãy nhớ là tôi luôn sẵn
sàng lắng nghe."

"Tại sao lại thế?"

Cô nghiêng đầu thắc mắc. Trước câu hỏi thẳng thừng, tôi có phần bối

rối.

"Nói, nói sao đây... Thì vì tôi muốn tìm hiểu thêm về cô ấy mà."

Thốt ra miệng một câu bình thường, không phải bày tỏ tình cảm gì cả

mà tôi vẫn ngượng chín mặt. Tôi không dám nhìn cô mà cứ thế lái xe, bỗng
giọng cô thì thầm khe khẽ lọt vào tai.

"Anh đến nơi nào không có người đi."

"Hả?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.