SHIORIKO VÀ ĐỜI THƯỜNG BÍ ẨN - Trang 37

Cơn gió thu lạnh lẽo lùa vào từ cửa kính vẫn còn để ngỏ. Kosuga Nao

về mà quên đóng cửa rồi.

Sau lưng tôi vang lên tiếng lật giấy sột soạt.

Shinokawa đang đọc bài cảm nhận về tác phẩm Quả cam dây cót. Đến

tận lúc đóng cửa, cô mới chịu ló ra khỏi đống sách.

"Cô nghĩ thế nào về bài văn ấy?"

Không thấy câu trả lời. Tôi dừng tay, quay đầu lại thì thấy cô đang

ngồi trên chiếc ghế xếp, nghiêng đầu dựa vào chồng sách, khuôn mặt lộ rõ
vẻ bối rối.

"À... ừ thì... Bài văn này... Nói sao nhỉ..."

Cô lật tờ giấy, đăm chiêu đọc lại bài văn từ đâu. Cả khi ưu tư, khuôn

mặt cô vẫn đầy sức quyến rũ, khiến tôi không khỏi mê say. Một lát sau, mắt
vẫn không rời trang giấy, cô lên tiếng.

"Bài cảm nhận này..."

"Á à, biết ngay con bé Kosuga mang đến đây mà."

Giọng nói khàn khàn rền vang khắp tiệm. Chẳng biết từ khi nào, một

người đàn ông nhỏ con, gầy gầy để đầu đinh đã chống cằm đứng ở quầy.
Tuổi ngoài năm mươi, ông mặc áo thun in hình loè loẹt, bên ngoài là khoác
màu đỏ nhàu nát. Trên vai ông là một chiếc túi bằng vải buồm đựng đầy
sách cũ.

"A, ông Shida. Chào ông!"

"Chào chiếc cái gì, đồ đầu đất! Đang làm ăn buôn bán mà đầu óc để

đâu đâu, mải nhìn trời nhìn mây thế đấy à? Tao mà là ăn trộm thì chú mày
tính sao đây?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.