SHIORIKO VÀ DUNG NHAN HAI MẶT - Trang 101

tôi... Khi lớn lên, anh ta bỏ việc làm công ăn lương để mở một tiệm sách.
Chưa chừng cô cũng nghe đến tên rồi." Yoshihiko ngừng một chút rồi nói
tiếp. "Tiệm sách ấy ở Tsujido, tên là Hitori."

5

Chúng tôi rời khỏi nhà Kayama rồi lại lên xe van hướng tới Tsujido.

Người anh đã gọi vào điện thoại của Kayama Naomi nhưng bà không nghe
máy, có lẽ là đang bận làm vịệc. Sau một hồi do dự, chúng tôi quyết định
đến thẳng tiệm Hitori.

Xe vừa ra quốc lộ thì gặp tắc đường. Ra khúc cua rộng, chúng tôi

trông thấy dòng đèn chiếu hậu kéo dài mãi lên phía trước, Mặt trời đã lặn
về Tây, trời bắt đầu tối.

Hiện thế là mộng ảo, mộng đêm mới là thực.

Tôi chợt nhớ lại danh ngôn của Ranpo. Dù vậy, còn quá sớm để nằm

mơ. Trong thế giới thực, chúng tôi vẫn có việc phải suy tính.

"Cô nghĩ sao?"

Tôi hỏi Shioriko đang ngồi ở ghế phụ lái. Từ câu chuyện ông Shida

nói hôm qua, tôi tin chắc vụ két sắt có liên quan đến ông Inoue chủ tiệm
sách Hitori, nhưng không thể ngờ lại là mối liên hệ kiểu này.

"Quả đúng là như vậy... Tôi cũng thấy thế." Shioriko gật đầu ừ hữ.

Không sao hiểu nổi cái "đúng như vậy" của cô.

"Thấy gì nhỉ?"

"Ơ kìa, hôm qua tôi nói rồi mà? Rằng bác Hitori... bác Inoue có thiện

cảm đặc biệt với Ranpo."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.