SHIORIKO VÀ DUNG NHAN HAI MẶT - Trang 16

Sau cuộc gọi, tôi kiểm tra ngay và thấy số gọi đến đã ẩn hiển thị. Chắc

Chieko không muốn các con liên lạc được với mình. Chính là để khi nào
thích thì "sẽ lại đến nữa". Đúng là ích kỉ!

"Tôi đoán là bà đang làm việc liên quan đến sách cũ."

"Thế à?"

Shioriko ngoảnh phắt đầu lại. Cô đang ngồi trên tatami, hai chân xếp

sang một bên, lưng quay về phía tôi. Từ gấu váy ca rô dài lộ ra phần chân
đi tất. Trời còn lạnh nên cô khoác áo len dệt.

"Và hình như vẫn liên lạc với những người quen đang làm công việc

liên quan đến sách cũ."

Trong đầu tôi bỗng hiện ra một tấm thiệp Giáng sinh. Đó là tấm thiệp

Shinokawa Chieko gửi cho chủ tiệm sách cũ Hitori hồi cuối năm ngoái.
Ông chủ tiệm coi bà ấy như kẻ thù nên đã phớt lờ tấm thiệp, nhưng với
những đồng nghiệp khác, nếu bà có trao đổi và giao dịch thân thiết hơn thì
cũng không có gì là lạ.

"Vào thời điểm này, cô Chieko đến đây để làm gì?" Dù bà nói là vì

công việc, nhưng tôi nghĩ lý do không chỉ có thế.

"Bà ta mà nói là công việc thì đúng là công việc đấy." Shioriko trả lời

một cách thờ ơ. "Nghe bảo hễ gặp động đất lớn là sẽ có những người ham
đọc rũ bỏ tủ sách của mình. Thực tế, sau trận động đất lịch sử Hanshin cách
đây mười sáu năm, các bộ sưu tập đã ồ ạt xả ra thị trường. Tôi không biết
lần này thế nào, nhưng chắc bà ta quay lại với hi vọng mua được nhiều sách
cũ."

Thì ra đây chính là "thời cơ" à? Nếu đúng thì tôi không thể coi

Shinokawa Chieko là người đàng hoàng được. Vì bà lại xem thiên tai như
cơ hội kiếm chác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.