SHIORIKO VÀ DUNG NHAN HAI MẶT - Trang 17

"Mình tiếp tục thôi. Cũng không còn thời gian nữa."

Nghe Shioriko nhắc nhở, tôi ôm lấy chồng sách đã buộc gọn gàng,

trong đó có quyển Tổng quát về văn học giả tưởng thế giới, bước ra hành
lang. Ván sàn kêu cót két làm tôi bất giác nhìn xuống chân để kiểm tra. Dù
đoán là ảo giác, nhưng tôi vẫn thấy tầng hai hơi nghiêng.

Dạo này chúng tôi liên tục mang sách cũ ở đây xuống. Dĩ nhiên là tại

trận động đất tháng trước. Không chỉ ngoài tiệm mà ngay nhà chính cũng
sập mất vài giá lớn, sách đổ ngổn ngang không còn chỗ đặt chân.

Việc sửa chữa chính thức bắt đầu khi cửa tiệm hoạt động trở lại,

nhưng vết nứt lớn xuất hiện trên tường đã trở thành vấn đề tương đối
nghiêm trọng. Shioriko có nhờ người quen là kiến trúc sư kiểm tra giúp và
được biết là ngoài sửa chữa, ngôi nhà cũng cần gia cố để chịu được động
đất. Hơn nữa, nếu muốn tăng sức chứa sách thì nên gia cố cả sàn và vài chỗ
khác. Shioriko đã bị thuyết phục và quyết định sẽ thi công ở quy mô lớn
hơn. Chính vì thế, đồ đạc phải được dọn ra khỏi tầng hai. Nhân dịp này,
chúng tôi tiện thể sắp xếp lại bộ sưu tập cá nhân của cô và thanh lý những
đầu sách trùng. Hằng sáng tôi đến đây trước giờ mở cửa tiệm, buộc sách cũ
và di chuyển chúng theo hướng dẫn của Shioriko. Đây không phải công
việc mà chỉ đơn thuần là giúp đỡ, vì tôi không nhận lương.

Tôi ôm nguyên chỗ sách cũ bước xuống cầu thang, mang vào một căn

phòng tạm dùng làm nhà kho. Vừa định quay lại tầng hai thì có tiếng gọi
"Anh Gora ơi!".

Một cô gái dáng người nhỏ nhắn đang đứng đằng sau. Mình vận bộ đồ

thể thao cũ, ngoài khoác áo dính mũ màu trắng, nhìn kiểu gì cũng thấy đây
là quần áo mặc ở nhà. Mái tóc buộc sau gáy trong nửa năm này đã dài ra
khá nhiều.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.