SHIORIKO VÀ DUNG NHAN HAI MẶT - Trang 164

Xe van đã tới ga Kita-Kamakura và đi qua trước tiệm sách cũ Biblia.

Tấm rèm chỗ cửa kính đang đóng lại, trên cửa có dán tờ giấy ghi cẩu thả
"Tạm thời nghỉ". I Là chữ của Ayaka.

"Ơ kìa..."

Shinokawa Chieko cười to. Ayaka nghỉ chưa chắc là để đón mẹ mà,

bây giờ cười có sớm quá không? Tình cảm của cô em này đối với mẹ vốn
cũng hết sức phút tạp. Tôi đánh xe đến bãi trống trong chỗ để xe của nhà
chính ở phía sau. Shinokawa Ayaka mặc đồng phục vest màu xanh sẫm
đang đứng nơi tiền sảnh. Xe vừa dừng, cô bé đã chạy ngay tới, vạt váy bay
phấp phới.

"Mẹ! Mẹ tới rồi!"

Ayaka mở cửa băng ghế sau, hét lên bằng khuôn mặt tươi cười. Màn

nghênh đón nhiệt tình ngoài sức tưởng tượng. Shinokawa Chieko cũng cười
đáp lại mà không hề cử động.

"Lâu quá không gặp, Ayaka. Con đã lớn rồi."

"Con lớn rồi đấy! Mẹ lên nhà đi, lên nhà đi! "

Cô bé chỉ ngón trỏ về phía cửa ở tiểu sảnh.

Vì đã đánh mất cơ hội chuồn khỏi đây nên tôi theo cả nhà vào phòng

khách. Bốn người vừa ngồi xuống quanh chiếc bàn thấp, Shinokawa Ayaka
liền mau mắn pha trà.

"Sao em mặc đồng phục thế?"

Tôi hỏi nhỏ. Cô bé có nói là hôm nay chỉ học sáng thôi cơ mà.

"Dạ, vì em không biết mặc đồ nào khác. Với lại, đã là học sinh cấp ba

rồi, nên em nghĩ đây là trang phục chỉnh tề nhất."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.