SHIORIKO VÀ DUNG NHAN HAI MẶT - Trang 186

"Nhưng mà không phải là thứ giá trị gì đâu. Tôi vốn định kiểm tra

xem nếu bán thì được bao nhiêu nên đã mang ra tiệm đồ cổ, nhưng vì là đồ
giả nên không thể định giá. Tôi bèn đem trở lại phòng này rồi."

Thứ gì chưa biết nhưng chắc không phải sách cũ. Người thanh niên

không cầm gì trên tay cả. Và chắc chắn Shinokawa Chieko không nhìn thấy
nó. Vì bà xuất hiện khi cậu ta đã mang đi, và rời khỏi trước khi cậu ta trở
về.

"Nhưng biết đâu nó là vật quan trọng. Làm ơn cho tôi xem."

Shioriko cúi đầu xuống. Trên môi gã thanh niên nở nụ cười đáng ghét.

"Vậy thì, tôi cho xem, đối lại đi đâu đó cùng với tôi không? Hẹn hò,

hẹn hò đi."

"Hả?" Người cao giọng lên là tôi. "Cậu đang nói gì vậy? Không phải

chuyện đùa đâu."

"Tôi không hỏi anh... Hay anh là bạn trai của cô ấy?"

"Không... không phải như vậy..."

Tôi lắp bắp. Ngay cả một cuộc hẹn đàng hoàng tôi cũng mới thu xếp

được gần đây thôi. Nghĩ đến việc mình mất hơn nửa năm để nói được điều
mà gã thanh niên này thốt ra trong vòng ba phút sau khi gặp mặt, tôi bỗng
thấy mình thật thảm hại.

"Sao? Em không muốn xem à, cái này này?" Wataru gõ nhẹ vào túi

quần da. Shioriko khốn khổ cúi gằm mặt đứng yên một chỗ. Không thể để
bị ép buộc hẹn hò nhưng cũng không thể bắt cậu ta cho xem được. Làm
cách nào để thoát khỏi tình huống nan giải này đây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.