SHIORIKO VÀ DUNG NHAN HAI MẶT - Trang 191

Shioriko nói tối nay sẽ tập trung giải đáp mật khẩu, khi giải xong sẽ

liên lạc, tôi cũng lê tấm thân mệt rã rời về nhà.

Ăn cơm với mẹ xong, tôi ngồi bệt ở cửa sổ phòng khách, giở đọc một

quyển bunko dày. Là Toàn tập tiểu thuyết trinh thám Nhật Bản 2 - Edogawa
Ranpo của Sogen Suiri Bunko. Shioriko cho tôi mượn vì trong đó có truyện
"Đồng 2 xu", "Kẻ chu du cùng bức tranh vải" và "Ghế người".

Không đến nỗi quá dài, nên tôi có thể đọc một mạch hết cả ba truyện.

Đúng là thú vị thật. Nội dung từng truyện khác nhau nhưng cảm giác đem
lại sau khi đọc lại khá giống nhau. Lúc trước tôi đã nghĩ thoáng qua, các
truyện đều có yếu tố biến giấc mơ xa vời thành hiện thực.

Phần mở đầu truyện trinh thám "Đồng 2 xu" cũng đem lại cảm giác

như thế. Đến mức mà hai con người trao đổi với nhau những câu kiểu như
"Thật ganh tị với tên trộm" thì phải hiểu lúc đó họ đã khốn cùng thế nào.
Trong một căn phòng đơn rộng sáu chiếu trên tầng hai một tiệm guốc
nghèo nàn ở vùng ngoại ô bẩn thỉu, nhân vật "tôi" và Matsumura Takeshi
xếp hai chiếc bàn sơn bồi đã hỏng trong một căn phòng rồi ngồi hình dung
ra những câu chuyện không tưởng như thế. Giữa lúc túng quẫn, không biết
làm gì, họ cảm thấy đố kị với cách thức khéo léo của tên trộm kì cựu làm
náo động thế giới thời bấy giờ.

Chẳng bao lâu, chính họ sẽ gây ra náo động với số tiền lớn mà tên

trộm cất giấu bằng cách lần theo những điều "không tưởng". Nhân vật
trong truyện quả thật thuộc dạng "đầy ảo tưởng".

Tôi vẫn mở nguyên sách nhưng chìm trong suy nghĩ miên man.

Phải chăng không chỉ nhân vật trong truyện, mà ngay cả những người

thích đọc sách của Edogawa Ranpo cũng mang trong mình khía cạnh như
thế?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.