SHIORIKO VÀ DUNG NHAN HAI MẶT - Trang 192

Kayama Akira giấu nhẹm sự tồn tại của nhân tình và sở thích của bản

thân, Kishiro Keiko sống im hơi lặng tiếng trong ngôi nhà ở Kamakura,
Shinokawa Chieko ruồng bỏ gia đình suốt mười năm không quay đầu lại.
Còn những người giống như Shioriko nữa, chẳng biết họ nhìn nhận thế giới
hiện thực như thế nào? Phải chăng họ cho rằng vạn vật đều là tạm bợ, và
sẵn sàng đem đánh đổi với giấc mơ?

Một nỗi bất an bỗng nhen nhóm trong lồng ngực tôi. Tự dưng thấy gai

người, tôi ngẩng mặt lên, mẹ đáng lẽ đang xem ti vi lại ngoái nhìn về phía
này.

"Chuyện gì vậy ạ?"

"Mày cầm sách và suy tư như thế trông giống hệt bà..."

Nói mới nhớ, đúng là tôi thường hay bắt gặp bà đọc sách và trầm

ngâm. Bà luôn thích được đọc sách vào cuối ngày.

"Rùng mình quá đi, mẹ đang nghĩ không biết có phải là hồn bà nhập

vào mày không."

"Thế mà con tưởng mẹ đang phấn khởi?"

"Phấn khởi gì. Bà mày không ở đây, mẹ thấy nhẹ cả người ấy chứ."

Trái ngược với lời nói, mặt mẹ có vẻ buồn buồn. Cả mẹ và bà đều là

những người có tính khí mạnh, cứng nhắc, nên mỗi lần gặp mặt lại cãi vã.
Nay không còn sống cùng nhau, những cuộc cãi vã cũng biến mất, tuy
thỉnh thoảng mẹ lại nói "Thấy nhẹ cả người", nhưng tôi nghĩ đó là vì mẹ rất
nhớ bà thôi.

"Mày đọc được nhiều hơn trước rồi à?"

"Vâng..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.